Nếu bạn ghét thể loại truyện gương vỡ lại lành, không thích truy thê hỏa táng tràng thì hãy tham khảo list truyện gương vỡ tan tành hay nhức nhối, dưới đây, có thể là sảng văn, vả mặt hoặc kết BE chia rẽ nam, nữ chính nhưng đảm bảo đọc “đã cái nư”.
- Nữ Chính Truyện Gương Vỡ Lại Lành Không Muốn HE Nữa
- Là Tôi Nghiêm Túc CHia Tay
- Tôi Sống Ở Bức Tường Phía Nam
- Cố Chấp Mê Muội
- Thoát Khỏi Nam Thần, Gả Vào Hào Môn
- Có Không Giữ Mất Tiếc Ghê
- Nuôi Nhầm Phản Diện, Truy Thê Hỏa Táng Tràng
- Mùa Xuân Thứ Hai
- Mắt Mù
- Trời lạnh rồi, cho Lâm thị phá sản thôi
- Nếu Anh Yêu Em
- Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu
- Gục Trước Dịu Dàng
- Ai Mà Không Mê Trà Xanh!
- Tương Tư Thành Bệnh
- Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi
- Sau khi bị cắm sừng tôi trùng sinh rồi
- Chồng Sắp Cưới Của Tôi Ngoại Tình Rồi
- Sau Khi Bị Mối Tình Đầu Từ Hôn
- Mật ngọt trong tim anh
- Năm thứ hai sau khi kết hôn
- Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình
- Động Tình Khó Dừng
- Khóa eo thon
- Tâm hữu bất cam
- Trước Khi Đi Lưu Đày, Hầu Gia Thế Tử Phi Nữ Phụ Thức Tỉnh
Nữ Chính Truyện Gương Vỡ Lại Lành Không Muốn HE Nữa

- Tác Giả: Đông Gia Ninh
- Tình Trạng: Hoàn Thành
- Số chương: 594 chương
- Thể loại: Ngôn Tình, HE, Cổ Đại, Xuyên Không, Ngược tra, Sảng Văn, Tiên Hiệp, Gương vỡ tan tành, Nam thâm tình, truy thê hỏa tá tràng
Ngày ta và Quý Hành thành thân, Văn Hỉ gửi đến một bức thư cầu cứu.
“Niểu Niểu, Văn Hỉ đang nguy hiểm cận kề.”
Ta giữ im lặng rất lâu, Quý Hành nói: “Ta phải đi cứu nàng ta.”
Văn Hỉ không phải bạn của Quý Hành, không phải thân nhân của hắn, càng không phải người hắn yêu. Chính xác mà nói, nàng ta là người mà hắn căm ghét tột độ.
Mười năm trước, vì cứu người, ta bị trọng thương đến mức hôn mê bất tỉnh. Văn Hỉ chính là người mà ta đã cứu. Nếu không phải vì tai nạn đó, lẽ ra ta và Quý Hành đã nên thành thân từ lâu. Chính vì vậy, Quý Hành cực kỳ hận nàng ta.
“Hôm nay là đại điển kết đạo lữ của chúng ta, những nhân vật có danh tiếng khắp năm châu bốn biển đều đã đến dự. Quý Hành, nếu huynh rời đi, huynh đã nghĩ đến hậu quả chưa? Hãy để người khác đi cứu nàng ta đi.”
Ta tự nhận mình là người biết điều.
“Huống hồ, chẳng phải huynh ghét nàng ta sao, tại sao còn muốn cứu nàng ta?”
Cuối cùng, Quý Hành nói: “Nàng ta đã cứu mạng ta, ta nợ nàng ta một lần. Hơn nữa, Vùng đất Hỗn Độn quá nguy hiểm, Niểu Niểu, ta phải đi.”
“Niểu Niểu, chờ ta trở về.”
“Niểu Niểu, đừng hiểu lầm, người ta yêu chỉ có mình nàng.”
Ta dĩ nhiên biết rằng Văn Hỉ không phải là mối đe dọa gì đối với ta.
Bởi vì ta và Quý Hành mới chính là nam nữ chính trong cuốn truyện gương vỡ lại lành này. Văn Hỉ chỉ là hòn đá thử thách trên con đường tình cảm của chúng ta, là chất xúc tác để thúc đẩy tình cảm của chúng ta, là công cụ để thúc đẩy cốt truyện.
Nàng ta chỉ là một vai phụ.
Nhưng nhìn bóng lưng Quý Hành không hề ngoái lại, ta bỗng không muốn làm nữ chính này nữa.
Ta không cần gương vỡ lại lành, ta chỉ muốn ngọc trắng không tỳ vết, hoàn mỹ không khuyết điểm.
…
Lận Sương Nghệ là sư tôn của Quý Hành.
Chàng lạnh lùng, điềm tĩnh, công chính vô tư, trong mắt tất cả mọi người, chàng là một Tiên quân hoàn mỹ không chút vết nhơ. Nhưng không ai biết rằng từ rất lâu về trước, chàng đã âm thầm mơ ước vị hôn thê của đồ đệ mình, thậm chí còn luôn sẵn sàng cướp lấy tình yêu ấy. Vì mục đích đó, chàng khoác lên mình chiếc mặt nạ, tính toán kỹ lưỡng.
Chàng chưa bao giờ là quân tử khiêm tốn.
Mà là con sói hung ác, luôn rình rập để cướp đi con mồi ngay trước miệng hổ.
Là Tôi Nghiêm Túc CHia Tay

- Tác giả: Cảnh Kỳ Tâm
- Tag: Hiện đại, Ngọt sủng, Gương vỡ tan tành, Hào môn thế gia, Ngược tra, HE
- Số chương: 55 chương
- Tình trạng: Hoàn
1. Thi Ỷ Ni là thiên kim duy nhất của gia đình hào môn hàng đầu ở Thượng Hải, một công chúa đích thực. Vị hôn phu của cô, Trình Bách Vũ, lại xuất thân từ một gia tộc sa sút.
Mọi người đều nói rằng Trình Bách Vũ đang trèo cao, nhưng Thi Ỷ Ni không nghĩ vậy, cô một lòng tin rằng mình đã tìm thấy tình yêu đích thực.
Cho đến khi Trình Bách Vũ lén lút ngoại tình với “bạch nguyệt quang” sau lưng cô.
2. Chia tay là chắc chắn rồi.
Nhưng để tên cặn bã kia tự do, mang theo lợi ích và nguồn lực từ Thi gia mà hạnh phúc sánh đôi “bạch nguyệt quang” sao?
Đúng là mơ mộng hão huyền.
Thi Ỷ Ni vẫn giữ thái độ điềm nhiên, vừa tiếp tục đóng vai cô bạn gái kiêu kỳ, khiến Trình Bách Vũ chịu đựng đến sắp “tắt thở” mà không dám oán trách nửa lời; vừa âm thầm gài bẫy, buộc hắn trước mặt “bạch nguyệt quang” cũng phải tỏ vẻ ngoan ngoãn với mình.
Vở kịch này, cô cần có người phối hợp, một người có thể hoàn toàn áp đảo Trình Bách Vũ mọi mặt.
Ánh mắt Thi Ỷ Ni hướng về gia tộc mới nổi – Nguyên gia.
Nguyên Dạ, người trẻ nhất nắm quyền trong gia tộc mới nổi, phóng khoáng, kiêu ngạo, là mục tiêu mà cả giới danh viện đều ao ước.
Quan trọng nhất – anh ta còn là kẻ thù không đội trời chung của Trình Bách Vũ.
Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt hoa đào sâu thẳm thoáng ánh lên tia khiêu khích: “Tôi có thể giúp em, nhưng có điều kiện.”
Thi Ỷ Ni: “Điều kiện gì?”
“Đơn giản thôi.” Người đàn ông rũ mi hờ hững khẽ cười, “Chúng ta kết hôn.”
Thi Ỷ Ni: “?!?”
3. Mối thù lớn đã được báo! Trình gia suy sụp, Trình Bách Vũ bị bêu xấu khắp nơi, “bạch nguyệt quang” cũng thân bại danh liệt.
Thi Ỷ Ni kiễng chân ôm cổ Nguyên Dạ, ngọt ngào ân ái với anh trước mặt Trình Bách Vũ, mãn nguyện khi thấy gã đàn ông tồi đó tức đến mức muốn bốc hỏa.
Không ngờ giây tiếp theo—— Trình Bách Vũ lại chia tay “bạch nguyệt quang”, khóc lóc thảm thiết cầu xin cô quay lại.
Nguyên Dạ vòng tay ôm lấy eo cô, thực sự hôn cô! Còn nói muốn làm chồng danh chính ngôn thuận của cô.
Tôi Sống Ở Bức Tường Phía Nam

- Tác giả: Phú Mỹ
- Kết: HE
- Độ dài: 84 chương + 2 ngoại truyện
- Tình trạng: Full
- Thể loại: Hiện đại, Ngược, Hôn nhân, Hướng hiện thực, Gương vỡ tan tành
Một người đàn ông giàu có vừa cặn bã vừa ngây thơ, tùy hứng phạm sai lầm, nghĩ rằng mình luôn có thể bù đắp: Người tôi yêu không phải người yêu tôi, còn người yêu tôi, trái tim cô ấy là mảnh đất tôi muốn chà đạp!
Một cô gái nghèo vừa cố gắng vừa nhẫn nhịn, không ngừng nhắc nhở bản thân: Có tiền là phải thỏa mãn — Tôi đang cố gắng nhẫn nhịn để đạt được một kết cục hoàn hảo, vừa bách niên giai lão vừa gia tài bạc triệu.
Nhưng con người giỏi nhất là tự mâu thuẫn với chính mình, rối rắm và thay đổi thất thường.
“Tôi sống ở bức tường phía Nam” là một cách nói ẩn dụ và thường được sử dụng trong các câu nói dân gian hoặc văn học để diễn tả một tình huống mà người nói cứ cố gắng làm một điều gì đó mà không thành công hoặc không có kết quả tốt, giống như việc đâm đầu vào bức tường. Có nghĩa là tôi đang gặp phải những khó khăn lớn trong cuộc sống hoặc cảm thấy bị mắc kẹt trong một tình huống khó khăn.
Cố Chấp Mê Muội

- Tác giả: 雨璇
- Thể loại: Hiện đại, gương vỡ tan tành
- Độ dài: 44c
- Edit/beta: Khương Nhĩ
Đêm tôi chết vì khó sinh, Thẩm Kinh Niên đang bận mừng sinh nhật bạn thanh mai trúc mã của anh ta.
Họ ôm nhau say đắm giữa tiếng hò hét của mọi người, còn tôi nằm cô đơn trên giường bệnh lạnh lẽo.
Tôi nhìn họ tâm tình với nhau, nhìn họ hồi tưởng về thời thanh xuân đã qua.
Ngày này qua ngày khác, tôi chỉ có thể bất lực nhìn tất cả với hình hài một linh hồn.
Sau đó có một ngày, có người hỏi thăm tin tức của tôi.
Thẩm Kinh Niên chỉ cau mày nói:
“Đừng để ý cô ta, cô ta chỉ thích gây chuyện thôi.”
Cho đến khi bệnh viện gọi điện cho anh ta: “Ông Thẩm, xin ông đến đón thi thể của cô Khương về…”
Rồi sau đó, tôi trọng sinh.
Trở về bảy năm trước…
Năm tôi sắp kết hôn với Thẩm Kinh Niên…
Thoát Khỏi Nam Thần, Gả Vào Hào Môn

- Tác giả: Tử Thanh Du
- Thể loại: Hiện Đại, Ngược Nam
- Độ dài: 54 chương + 8 ngoại truyện
- Raw: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=4230348
- Editor + Beta: Hachonie
- Tình trạng: Hoàn
Mạnh Vũ yêu Tiêu Tề mười năm, anh là nam thần của cô, là ánh sáng của cô, cô đuổi theo anh, hèn mọn như cát bụi.
Nhưng cuối cùng, tình cảm mười năm cũng không bằng một tiếng cười của tình đầu dịu dàng trong lòng anh.
Dù cô ấy đã ly hôn, đã có một cô con gái, sau khi cô ấy quay lại, thì vẫn khiến anh rối loạn.
Yêu càng nhiều tổn thương càng sâu, Mạnh Vũ đã hoàn toàn tỉnh ngộ, tên chó nam thần này, cô từ bỏ.
Về sau…Mạnh Vũ bị buộc thay chị kế gả cho một người đàn ông quyền thế nhưng lại vừa xấu vừa già, ngày kết hôn, một người đàn ông cao lớn, anh tuấn đến trước mặt cô, nói: “Về sau chúng ta sẽ là vợ chồng, quãng đời còn lại xin được chỉ giáo nhiều hơn.”
Mạnh Vũ: “???”
Hả? Sao nói là vừa già vừa xấu mà?
Người khác nói anh lạnh lùng hà khắc lại có lòng dạ độc ác, bảo cô phải cư xử cẩn thận, nhưng sau khi Mạnh Vũ gả cho anh, lại được anh cực kỳ quan tâm, yêu chiều cô đến tận xương tủy…
______
Mạnh Vũ yêu Tiêu Tề ngay cái nhìn đầu tiên. Cô mê muội anh ta, cô theo đuổi anh ta không màng điều gì hết.
Sau một thời gian, anh ta cũng chấp nhận tạm thời bên nhau nhưng anh ta luôn lạnh nhạt, thờ ơ với cô. Nhưng cô luôn nghĩ rằng tính anh ta là như thế nên cô cứ cố chấp với mối tình đó.
Nháy mắt một cái, 10 năm đã trôi qua, cô cứ nghĩ quan hệ giữa hai người cứ bình yên như thế cũng ổn nhưng biến cố đã xảy ra. Người con gái anh ta yêu thầm đã trở về. Anh ta không quan tâm đến cô, không màng tất cả những gì cô phải trải qua chỉ là để đổi lại nụ cười của crush.
Anh ta tự giải thích rằng đó là người hàng xóm đã giúp đỡ anh ta ngày xưa nhưng cô tỉnh ngộ rồi. 10 năm thanh xuân còn không đổi được sự quan tâm hay nụ cười của anh ta, 10 năm thanh xuân của cô không bằng 10 phút crush của anh ta xuất hiện. Vậy buông tay thôi, vậy là quá đủ rồi, coi như 10 năm qua vứt cho chó ăn đi. Cô quyết định chia tay để tác thành bọn họ và chính anh ta cũng sảng khoái đồng ý.
Cô dọn đi trong vòng 1 nốt nhạc sau đó chặn hết phương thức liên lạc của anh ta để đi du lịch giải khuây. Hơn 1 năm sau, mẹ cô gọi điện và yêu cầu cô về nhà có việc gấp và cô đã phải từ nước ngoài xa xôi quay về. Và việc quan trọng của bà chính là bắt cô gả chồng thay cô chị kế.
Thì ra, mẹ cô mang theo cô tái giá. Vì để ổn định cuộc sống của hai mẹ con mà mẹ cô ép cô phải chiều theo ý nhà họ Uông. Từ ngoan ngoãn nghe lời cho đến phải nhường chị kế trên mọi mặt rồi nhường luôn cả mẹ. Tuổi thơ của cô không hề êm ả nhưng không vì thế mà cô bi quan và không cố gắng. Cô rất tài giỏi nhưng cô chỉ giấu nó đi không phô trương ra thôi.
Và hiện tại, nhà họ Uông có hôn ước với nhà Hạ và người được nhà họ Hạ chọn chính là cô chị kế Uông Thục Viện của cô. Nhưng không mấy ai biết được anh là ai và hình dạng như nào. Chỉ biết anh là con riêng của ông cụ Hạ nhưng thủ đoạn trên thương trường thì không ai sánh bằng thế nhưng anh lại vừa già vừa xấu lại lùn.
Và người luôn cảm thấy mình hơn người như Uông Thục Viện nhất định không chịu gả cho anh và cô ta đã năn nỉ bố đổi người và ép Mạnh Vũ phải kết hôn với con trai nhà họ Hạ. Mẹ cô luôn muốn lấy lòng nhà chồng và đã muốn cô kết hôn với con trai nhà họ Hạ. Rồi cô cũng chiều lòng mẹ coi như đây là lần cuối cùng cô trả ơn nuôi dưỡng nhà họ Uông.
Cô chấp nhận kết hôn với anh.
Nhưng lần đầu gặp cô cũng bất ngờ vì anh rất cao, rất trẻ, rất đẹp trai, không những thế lại quan tâm, ga lăng, dịu dàng và quan trọng là anh rất tôn trọng cô. Cho đến khi anh lộ diện thì con gái nhà họ Uông hối hận rồi, vì sao cô ta lại đi tin những tin đồn đó rồi để bỏ lỡ anh cơ chứ. Cô ta và tay sai luôn tìm cách để móc mỉa cô, hạ thấp cô nhưng cô ta đâu biết cô rất tài giỏi, tự tin. Sau nhiều sự kiện cuối cùng anh cũng ra tay xử lý nhà họ Uông.
Bố con nhà họ Uông muốn mẹ cô đi cầu xin cô để cô nói chuyện với anh, nhưng người phụ nữ luôn nghe lời kia đã từ chối. Với bà, giờ phút này con gái bà là vợ người đàn ông cực phẩm thì nhà họ Uông lấy cơ sở đâu ra mà bắt bà cúi đầu trước nhà họ nữa.
Hai người bên nhau, yêu nhau rồi mãi sau cô mới phát hiện ra rằng anh thích cô từ ngày xưa. Và cả chuyện crush của Tiêu Tề quay về cũng do anh đánh tiếng nhưng với anh thì đó là khảo nghiệm của anh với tình địch của mình. Anh đánh cược vào cuộc hôn nhân này và anh đã thắng. Cũng may sao lúc này cô cũng thích anh và họ bên nhau hạnh phúc.
Có Không Giữ Mất Tiếc Ghê

- Tác giả: Cô Độc Miêu
- Editor: Mắm Muối Chanh Đường
- Thể loại: Hiện Đại, Sảng, Nữ Cường, Ngôn Tình, Chữa Lành, Gương Vỡ Tan Tành
- Số chương: 9 chương full
Hôm nay là sinh nhật tôi, Dương Tranh đã mời tất cả bạn bè của anh ấy đến.
Anh ấy đã chuẩn bị rất chu đáo cho bữa tiệc sinh nhật này, tự tay lo liệu mọi việc. Mọi người đều nói tôi có phúc, là cô gái được anh ấy cưng chiều. Tôi cũng cảm thấy vậy.
Trong lúc tôi đi tìm Dương Tranh, tôi vô tình nghe lén được cuộc trò chuyện.
“Sao? Cậu qua lại với tiểu thư nhà họ Diệp, bạn gái cậu biết không?”.
“Cô ấy không cần biết đâu”.
“Yêu đương và kết hôn, tôi vẫn phân biệt được rõ ràng”.
Quay về lại bị bạn gái của anh chủ động tìm đến tôi. Bức ảnh mà Diệp Tử gửi đến, là Dương Tranh đang ngủ say bên giường bệnh.
Cô ấy nói: “Xin chào, tôi là Diệp Tử, vị hôn thê của Dương Tranh”.
“Cách làm của anh ấy đã hơi quá rồi, vì vậy tôi hy vọng cô có thể nhận thức rõ thân phận của mình”.
“Đừng làm người thứ ba phá hoại hôn ước của người khác”.
Nhìn thấy những lời của cô ấy, tôi bật cười, thật là vênh váo tự đắc!
Sự tự tin của cô ta, cũng là do Dương Tranh ban tặng sao?
Vậy thì tôi cũng không cần níu giữ tên tra nam cặn bã đó nữa. Trả lại cho cô đấy!
Nuôi Nhầm Phản Diện, Truy Thê Hỏa Táng Tràng

- Tác giả: Tiểu Ngốc Ngốc Thái Kê
- Editor: Mắm Muối Chanh Đường
- Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Tiên Hiệp, Hệ Thống, Gương Vỡ Tan Tành, Nữ Cường
- Tình trạng: Full
Ta nuôi lớn ma đầu, vậy mà tại tiệc tạ ơn thầy, hắn lại dùng dao găm rạch bụng ta.
Hắn xoay chuôi dao, khẽ nói: “Xin lỗi sư tôn, con phải cứu A Nặc.”
“Người không có kim đan, vẫn có thể sống. Nhưng nàng ấy thì không.”
Hắn đưa tay ra.
Nhưng khoang bụng ta trống rỗng.
Năm đó, hắn tẩu hỏa nhập ma, kim đan của ta sớm đã cho hắn.
Ta cười khổ, nước mắt tuôn rơi: “Ngươi phụ ta.”
Ma đầu chợt hiểu, kinh ngạc trợn to mắt.
Ta nặng nề ngã xuống.
Trong bóng tối, âm thanh máy móc vang lên ——
“Chúc mừng ngài, nhiệm vụ hệ thống xuyên sách đã hoàn thành…”
Nhưng âm thanh đột nhiên gián đoạn.
“Khoan đã! Ký chủ, phản diện hình như phát điên rồi!”
1.
Ta chết rồi.
Ta lại sống lại.
—— Ngay trước khi ta hoàn thành nhiệm vụ, chuẩn bị về hưu vẻ vang, hệ thống thông báo ta, phải quay lại cứu thế giới.
Bởi vì, nhân vật chính sắp bị phản diện đánh chết.
Ta từ trong mộ địa bò ra.
Nguyên thân của ta thật sự khó coi hơn nhiều, rách rưới, xương trắng lốm đốm.
“Ký chủ, đã qua hai mươi năm rồi.” Hệ thống đúng lúc giải thích.
Hai mươi năm, vật đổi sao dời, trời long đất lở.
Ta ngẩng đầu, một trận mưa lửa màu máu đang tí tách rơi xuống, thấm vào đất hoang thành những đốm đen.
Thái Âm kiếm của ta cắm thẳng trước bia mộ. Ta đưa tay, nó rung lên ong ong, ngoan ngoãn nhảy vào lòng bàn tay ta. Ánh sáng lạnh lẽo chói lòa, lệ khí ngập tràn.
Không tệ.
Giờ đây, ta không còn bị ràng buộc phải diễn theo nguyên tác, kinh nghiệm tích lũy ở nhiều thế giới khiến linh lực của ta tăng vọt.
“Sư… tôn?” Một giọng nói run rẩy, không thể tin nổi.
Ta quay người, nhìn thấy Đạt Hề Hành đang vung đao đứng đó. Kẻ nghịch đồ từng cười hì hì rạch bụng ta, muốn lấy kim đan của ta. Dưới kiếm của hắn, nhân vật chính Tuyên Hoằng Hòa đã thoi thóp, máu trên người lan ra, tỏa ra mùi tanh nồng nặc.
Y sắp chết.
Ta nhíu mày, lập tức bước nhanh tới.
Sắc mặt Đạt Hề Hành trắng bệch, vẻ ngông cuồng khi đối chiến vừa rồi hoàn toàn biến mất. Hắn đỏ mắt, căng thẳng và kinh ngạc nhìn ta.
Hắn đột nhiên quay đầu, hỏi thuộc hạ của mình: “Các ngươi có thấy sư tôn của ta không? Hay là ta lại đang mơ? Các ngươi! Các ngươi cũng nhìn thấy, đúng không! Đúng không!”
Giọng hắn run rẩy, hoàn toàn không còn vẻ lệ khí ngút trời, uy áp đáng sợ như ngày thường.
Đạt Hề Hành nhìn chằm chằm vào mắt đám thuộc hạ. Khi nhận ra bọn chúng đang kinh ngạc, đề phòng nhìn ta, hắn mới xác định mình không có mơ.
Hắn cười cười, rồi lại bĩu môi, giống như sắp khóc. Đôi mắt đỏ rực, đuôi mắt cũng ửng hồng.
“Choang.”
Hắn ném kiếm, dang rộng hai tay, như một kẻ điên cuồng mộ đạo.
“Sư tôn, người còn sống, tốt quá!” Hắn ngẩng đầu, cười với ta.
Ta liếc hắn một cái.
Nụ cười này, ta quá quen thuộc.
Là một vai phụ si mê phản diện, ta từng tận tâm dạy dỗ hắn, cũng thầm yêu hắn.
Cho dù Đạt Hề Hành có yêu cầu quá đáng gì, chỉ cần hắn cười như vậy, ta sẽ bất lực lắc đầu, chiều theo mọi yêu cầu của hắn.
“Con đó, cứ gây chuyện như vậy, chỉ tổ chuốc thêm kẻ thù, gây thêm phiền phức.” Dưới ánh trăng sáng, hoa lê nở rộ, ta từng khẽ điểm lên trán Đạt Hề Hành, khẽ nói.
Lúc đó, Đạt Hề Hành quỳ gối trước ta, nụ cười có chút tà khí: “Con có sư tôn, con không sợ.”
Ta thở dài: “Đúng vậy, con không cần sợ. Ta sẽ bảo vệ con, cho dù… dùng mạng của ta, cũng sẽ bảo vệ con thật tốt.”
Nhưng bây giờ.
Nhiệm vụ ban đầu của ta đã kết thúc, vở kịch đã hạ màn.
Trong mắt ta chỉ còn thiên hạ chúng sinh.
Ta bình thản lướt qua Đạt Hề Hành, ánh mắt bình tĩnh, giống như lướt qua những bông hoa, ngọn cỏ, hoặc một tảng đá bình thường. Ánh mắt hạ xuống, rơi trên người Tuyên Hoằng Hòa, mới khẽ dừng lại.
Ta đi tới.
Đạt Hề Hành theo bản năng đi về phía ta, ngoan ngoãn muốn ôm ta vào lòng: “Sư tôn, người đến tìm con rồi. Con biết người không giận con mà. Sư tôn, đệ tử nhớ người lắm.”
Nhưng ngay sau đó, ta đưa tay gạt cánh tay hắn ra, nhạt giọng nói: “Tránh đường.”
Ta lướt qua hắn.
Nụ cười của Đạt Hề Hành cứng đờ. Đồng tử trong mắt hắn co rút, vội vàng thu tay lại, không thể tin nhìn ta ngồi xổm trước mặt Tuyên Hoằng Hòa.
Ngón tay hắn run rẩy, giọng nói yếu ớt: “Sư tôn, người đang làm gì vậy?”
Hắn đột nhiên quỳ xuống, bò mấy bước, áo choàng đen nặng nề rơi xuống vũng bùn. Hắn chật vật bò đến bên cạnh ta, nắm lấy tay ta, rồi gượng cười: “Sư tôn, con ở đây. Đệ tử ở đây.”
Tình trạng của Tuyên Hoằng Hòa rất tệ, nếu chỉ truyền linh khí, e rằng không kịp cứu y.
Ta nhíu mày, cởi áo y ra, xem xét kỹ vết thương trên xương bả vai của y.
Đạt Hề Hành loạng choạng, nhìn thấy bàn tay ta áp sát da thịt Tuyên Hoằng Hòa, hắn như rơi vào một giấc mộng quỷ dị và đau khổ.
Hắn gắng gượng giữ lấy thần trí sắp sụp đổ, cười gượng: “Sư tôn, người không cần thay con giết hắn, người cứ nghỉ ngơi dưỡng sức đi, người yên tâm, đệ tử bây giờ mạnh hơn rồi, giết hắn, loại chuyện bẩn thỉu này cứ để con làm là được.”
Lông mày hắn lệ khí càng nặng, hắc khí bao quanh, nhập ma đã sâu.
Ta không rảnh nhìn hắn, đưa tay ngưng tụ linh khí, vừa định chữa thương cho Tuyên Hoằng Hòa, cổ chân lại bị người ta nắm chặt. Kẻ đó cố chấp, dùng sức kéo ta.
Cuối cùng ta cũng quay đầu lại.
Đạt Hề Hành quỳ trên mặt đất, hắn đỏ mắt, tràn ngập nghi hoặc, khó tin và ghen ghét. Hắn cố gắng cười với ta, ngoan ngoãn đến mức khiêm nhường.
“Sư tôn, sao người cứ nhìn hắn vậy?”
“Người không phải thích con sao? Tại sao từ đầu đến cuối, người không thèm nhìn con một cái?” Hắn khẽ hỏi.
“Người vẫn còn giận con sao?”
Hắn liên tục nói: “Xin lỗi, sư tôn, con tưởng người sẽ tha thứ cho con. Con không ngờ kim đan của người đã cho con, con không cố ý hại chết người, người tha thứ cho con một lần nữa đi, đừng giận con nữa.”
Mùa Xuân Thứ Hai

- Tác giả: Trương Bất Nhất
- Thể loại: Hiện đại, thực tế, gương vỡ tan tành, cưới trước yêu sau, ngược tra, sảng văn, nhẹ nhàng, HE
- Độ dài: 65 chương + 6 NT
- Tình trạng: Hoàn.
(1) Lâm Niệm Sơ yêu Lương Thần vô cùng, hai người yêu nhau bảy năm, kết hôn ba năm thì Lương Thần lại ngoại tình. Kẻ thứ ba mang thai đến tận cửa bức vua thoái vị. Lâm Niệm Sơ không chút lưu tình trực tiếp ly hôn, từ đó về sau nhìn thấu hồng trần, yêu đương cái quần què!
Trình Nghiễn vô cùng yêu nốt chu sa ở trong lòng, bạch nguyệt quang trước cửa sổ của mình. Nhưng mà lại bị bạch nguyệt quang ngược đến chết đi sống lại, từ đó về sau nhìn thấu hồng trần, yêu đương cái quần què!
Vào buổi tối một ngày nào đó, Lâm Niệm Sơ và Trình Nghiễn gặp nhau ở trong một bán bar nào đó. Hai thanh niên độc thân yêu đương quần què quan sát đối phương, đánh hơi thấy từ trường giống nhau, vì thế bèn ứ ừ với nhau.
Một tháng sau Lâm Niệm Sơ phát hiện mình mang thai, cô bàn bạc với Trình Nghiễn, hai người quyết định vò đã mẻ thì cho sứt luôn, chắp vá mà sống. Vì thế sau đó liền tới cục dân chính đăng ký kết hôn.
(2) Trong một tiệc rượu nào đó, Lâm Niệm Sơ vô tình gặp chồng trước. Chồng trước muốn đến bắt chuyện, cô lập tức kéo tay Trình Nghiễn đặt lên trên cái bụng nhỏ hơi nhô ra của mình: “Ông xã à, anh nói xem sao lại có người vẫn nhớ mãi không quên vợ trước thế?”
Trình Nghiễn thản nhiên đáp: “Bởi vì anh ta hèn.”
Chồng trước: “…”
(3) Vợ chồng hai người đi dạo phố, vô tình gặp bạch nguyệt quang của Trình Nghiễn. Trà xanh bạch nguyệt quang còn chưa hết hy vọng, muốn tới gây chia rẽ tình cảm vợ chồng.
Trình Nghiễn thấy thế thì đặt tay lên bụng Lâm Niệm Sơ, hỏi từ trong thâm tâm: “Bà xã à, em nói xem bụng em cũng lớn như vậy rồi, sao mà em vẫn mặc cái gì cũng đẹp thế?”
Lâm Niệm Sơ: “Chủ yếu là do em đẹp, tâm sinh tướng, không giống người nào đó, vừa nhìn thì đã biết chua ngoa, đời này đã định là cô đơn đến cuối đời.”
Bạch nguyệt quang: “…”
Mắt Mù

- Tác giả:Đông Bắc Bắc
- Thể loại: Chữa lành – cứu rỗi , Gương vỡ không lành, Hào môn thế gia , HE , Hiện đại , Nam phụ thượng vị
- Số chương:55
- Tình trạng:Hoàn edit
- Link đọc: https://luvevaland.co/tieu-thuyet/mat-mu.1982
Chu An bị người ta làm hại mù hai mắt, cô không còn nhà để về, Phó Minh Sâm nhặt được cô đưa về nhà.
Cô biết anh ta bận rộn công việc, cho nên cô bằng lòng làm một người bạn gái dịu dàng yên tĩnh khéo hiểu lòng người của anh ta.
Thẳng đến khi ngày sinh nhật của Phó Minh Sâm, ngoài ý muốn Chu An nghe thấy anh ta nói chuyện với bạn——
Bạn: Cậu nuôi một người đẹp vô dụng?
Tiếng nói quen thuộc của người đàn ông vang lên, vô lại lại không tập trung: Uống nhiều rượu, có lòng thương cảm nên nhặt cô ấy. Dù sao cũng có nhiều phòng, cũng không phải không nuôi nổi một người như cô ấy.
Bạn: Đẹp như thế sao?
Người đàn ông nhả khói cười: Đẹp thì đẹp thật, nhưng đáng tiếc bị mù, không mang theo được.
Trái tim Chu An lạnh buốt.
Cũng không bao lâu thì Chu An biến mất.
Biệt thự vắng vẻ, Phó Minh Sâm không tìm được người đẹp vô dụng mà anh ta vừa lòng, mới phát hiện trong lòng thấy trống rỗng.
Hai năm sau, lần đầu tiên chủ tịch TS nhà điều hương biểu diễn trên tiệc rượu.
Chu An mặc trên người bộ váy dài màu vàng nhạt chất tơ phối thêm đai lưng, nổi bật lên làn da trắng hơn tuyết, xinh đẹp động lòng người.
Nhất là đôi mắt như làn nước mùa thu, rực rỡ như ngân hà.
Phó Minh Sâm nhìn đỏ mắt.
An An của anh ta đã trở về, còn xinh đẹp hơn.
Anh ta vội vàng tiến lên giữ chặt Chu An, trong ánh mắt là sự thâm tình có thể thấy được.
“… An An, là anh.” Anh ta vừa mở miệng cất tiếng nói thì bị người đàn ông phía sau cắt ngang.
Người đàn ông đó là người mà Phó Minh Sâm muốn dựa thế người thừa kế nhà họ Thẩm——Thẩm Chu Niên.
Anh thân mật ôm eo Chu An, ánh mắt dịu dàng cười hỏi cô: “Anh ta là?”
Chu An lạnh nhạt liếc nhìn Phó Minh Sâm một cái, đáy mắt không một gợn sóng, “Bạn trai cũ.”
“Năm đó mắt bị mù nên nhìn sai người.”
Phó Minh Sâm đuổi theo bọn họ ra bên ngoài, thì đã thấy Chu An và người đàn ông đó vào cùng một tòa nhà.
Một đêm chưa ra.
Trời lạnh rồi, cho Lâm thị phá sản thôi

- Tác giả: 未天天
- Link: zhuanlan.zhihu.com/p/633362340
- Editor: Chanh + Cam
- Beta-er: Nấm + Sicula
- Tình trạng: Full
Lâm Giang Dã là thái tử gia ăn chơi trác táng nhất trong giới thủ đô.
Cũng là một người hết lòng trong tình yêu.
Vì tôi, anh ấy có thể từ bỏ môn thể thao mạo hiểm anh ấy yêu thích nhất để học cách điều hành công ty.
Cũng vì tôi, anh ấy có thể thản nhiên một hơi uống hết mười chai rượu đến mức phải đi rửa dạ dày.
Anh ấy yêu tôi đến tận xương tủy là thế, ấy vậy mà lại quyến luyến hôn em gái nuôi của mình.
Ngày hôm đó, tôi tháo nhẫn trả lại cho anh: “Tôi ở bên anh đã mười bốn năm, chúng ta nên dừng lại ở đây thôi.”
Nhưng anh ấy phát điên rồi.
Nếu Anh Yêu Em
- Tác giả: 闲得无聊的仙女
- Thể loại: Ngôn Tình , Hiện Đại, SE , Gương Vỡ Không Lành
- Độ dài: 22 chương
- Edit/beta : An Chiêu – 安 昭
Bạn gái cũ của bạn trai tôi bị mất trí nhớ, ký ức dừng lại ở cái năm mà bọn họ yêu nhau nhất. Vì để giúp cô ta lấy lại được trí nhớ, mà bọn họ đã nấu ăn, nô đùa và hôn nhau ở trong phòng tân hôn của tôi, lại còn làm thành video đăng lên Douyin, chỉ sau một đêm đã trở nên nổi tiếng.
Cô ta livestream lúc nửa đêm rồi khóc lóc: “Ai cũng đang tiến về phía trước, tại sao lại chỉ có mình tôi cứ mãi mắc kẹt trong tình yêu?”
Vô số cư dân mạng đã cảm động tới mức rơi nước mắt, cứ một mực đòi tôi trả lại bạn trai cho người cũ.
Tôi bị bạo lực mạng khiến tha.i n.hi bất ổn, đành vừa khóc vừa gọi điện cho bạn trai.
Thế nhưng anh ấy lại bực tức rồi cúp máy, “Đường Nhiễm, chỉ có một tháng thôi, cô ấy khôi phục trí nhớ rồi thì anh sẽ đi, em không có chút khí phách nào hay sao vậy?”
Khí phách?
Ngày hôm sau tôi đến bệ.nh vi.ện để ph.ẫu thuật, lấy đứa trẻ ra, sau đó đóng gói rồi gửi tới cho anh ta.
Ồ, nghe nói anh ta phát đi.ên rồi.
Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu

- Tác giả: Thâm Bích Sắc
- Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại , OE , Tình cảm , Cẩu huyết , Ngược luyến , Cung đình hầu tước , Sảng văn , Nhẹ nhàng , Kim Bảng , Gương vỡ không lành.
- Độ dài: 77C + 3NT
- Editor: Khả Khả Trích Tinh Lâu
Phụ mẫu Vân Kiều mất sớm, một mình nàng tự buôn bán nhỏ, còn nhặt được một thư sinh nghèo mi thanh mục tú về làm phu quân, mỗi ngày trôi qua cũng có chút thú vị.
Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý.
Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu.
Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy.
Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc phá thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi.
Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa.
Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu.
Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư.
Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi.
Gục Trước Dịu Dàng

- Tác Giả: Giang La La
- Tên Khác: Đầu Hàng Trước Sự Dịu Dàng Của Anh
- Tình Trạng: Hoàn Thành
- Dịch: The Atlamtis
- Thể loại: nam phụ được lợi, gương vỡ tan tành, Sủng, Hào Môn Thế Gia
- Độ dài: 65 chương + 23 NT
Văn án 1:
Tư Họa ở bên cạnh Hạ Diên Tiêu ba năm, lúc nào cũng ngoan ngoãn dịu dàng, từ trước tới nay chưa từng gây chuyện.
Người ngoài đều cười nhạo cô: “Thế mà cũng dám bay cao để thành phượng hoàng cơ đấy, đúng là si tâm vọng tưởng.”
Tư Họa cho rằng mình đã gặp được tình yêu đích thực, cam tâm tình nguyện mà hứng chịu những lời nói ra nói vào kia, sau này mới biết hóa ra cô cũng chỉ là thế thân cho mối tình đẹp đẽ trong mơ của anh.
Ngày sinh nhật, Hạ Diên Tiêu lại nhận được cuộc gọi từ mối tình kia, Tư Họa lại bỏ hết tôn nghiêm của mình xuống mà giữ lấy anh: “Anh có thể đừng đi không?”
Thời khắc Hạ Diên Tiêu bước ra khỏi cửa, trái tim của Tư Họa như đã chết, cô kéo vali rời đi.
Hai năm sau, Tư Họa về nước, ánh mắt cô long lanh sáng rỡ, trong ánh mắt tràn đầy tâm ý ấy lại chứa hình bóng của một người đàn ông khác.
Nhìn thấy cô nũng nịu với người khác như vậy, Hạ Diên Tiêu ghen ghét cực kỳ, anh sống chết quấn ở cửa nhà cô cả một đêm: “Họa Họa, theo anh về nhà đi.”
Tư Họa bỏ anh ta ở ngoài một đêm, đến ngày hôm sau trực tiếp gọi điện tới sở cảnh sát: “Tôi muốn báo án, có người quấy rối tôi.”
Văn án 2:
Tư Họa ôm lấy trái tim chằng chịt vết thương đến một thành phố mới, cô gặp được một người hàng xóm ôn hòa lễ phép.
Người đàn ông đó tên là Ngôn Tuyển, dịu dàng ấm áp, dạy cô học cách ỷ lại, cưng chiều cô tựa như em bé.
Bất luận là lúc nào chỗ nào, Ngôn Tuyển đều nói với cô: “Đừng lo, có anh ở đây.”
Tỏ tình, cầu hôn, cuối cùng Tư Họa cũng được trải nghiệm, cái gì gọi là cảm giác an toàn tuyệt đối.
Tình yêu của anh dành cho em không phải là vầng thái dương rực rỡ, mà là vầng trăng kia, dịu dàng ấm áp.
Một câu giới thiệu vắn tắt: Thế thân chạy trốn, nam phụ thượng vị
Ai Mà Không Mê Trà Xanh!

- Tác giả : Đào Tử Bạc Hà
- Thể loại : Ngôn tình, Hiện đại , Ngược luyến, HE , Vườn trường , Thanh mai trúc mã , Nữ cường , Gương vỡ không lành
- Tình trạng : Đã full
- Độ dài : 110 chương
Trần Vũ yêu thiên chi kiêu tử Hứa Tố suốt bảy năm trời, cuối cùng thành công trở thành vợ anh.
Bạn bè vui mừng chúc phúc cô được như ước nguyện, cuối cùng cũng chờ đến lúc ngày mây tan gặp trăng sáng.
Nhưng nào ngờ vào năm thứ ba sau khi kết hôn, mối tình đầu của Hứa Tố lại quay về, hắn gạt cô vì mối tình đầu lo liệu tốt mọi thứ, thậm chí còn lén đi quán bar đón mối tình đầu uống say trong lúc cô đang ngủ.
Ngay cả khi Hứa Tố dùng mọi cách để đối tốt với cô, Trần Vũ vẫn đủ bình tĩnh để biết rằng cuộc sống hiện tại cũng không phải điều cô hằng mong ước.
Trong tiếng khóc kêu cầu xin cô ở lại của Hứa Tố, Trần Vũ chỉ cười nhẹ, bình tĩnh đưa đơn ly hôn ra.
– – –
Chu Duật chưa bao giờ cho rằng mình là một thánh nhân, nhưng quả thực anh là một người đàn ông rất có kiên nhẫn.
Dù là sự nghiệp hay tình yêu.
Vào thời điểm bản thân chưa đủ ưu tú, anh chỉ có thể bàng quan đứng nhìn người mình yêu trở thành cô dâu của người anh em.
Nhưng sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, tấm pha lê chỉ cần một vết nứt nhỏ sẽ lộ ra một khe hở để gió thổi vào.
Anh sẽ dùng chiêu nước ấm nấu ếch xanh, dùng mọi cách để từ từ có được cô.
– – –
Khi Hứa Tố đã chuẩn bị tốt hết tất cả, từ đây không còn có ai sẽ làm phiền anh và Trần Vũ yêu nhau nữa.
Lòng anh tràn đầy vui mừng ôm bó hoa hồng trắng thuần khiết, đi dọc bờ biển xanh tìm Trần Vũ.
Lại ở dưới dải lụa trắng nhẹ bay phấp phới thấy người duy nhất mà mình yêu đang được ôm eo nhỏ, nhón mũi chân, dịu dàng hôn lên môi người đàn ông khác.
Tương Tư Thành Bệnh

- Tác giả: Hương Trư Cách Cách
- Editor: Khang Vy (@Nhà của Táoo)
- Reviewer: Cielo.Twinkle
- Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, Tình cảm, Sủng, Ngược nam, gương vỡ không lành, Yêu thầm, Song xử, HE.
- Tình trạng: Hoàn edit (56c + 7pn)
Thẩm Nhu thích Giang Trì Ý 10 năm, từ 14 tuổi đến 24 tuổi.
Thích đến mức nào chứ?
Có lẽ chính là nhìn anh nói đùa với người phụ nữ khác cũng không dám ghen, đứng trước mặt tình địch cũng không dám biểu hiện công khai chủ quyền của mình.
Thích anh đến hèn mọn…
Ngày bạch nguyệt quang của Giang Trì Ý trở về, Thẩm Nhu biết rằng, cô nên tự nhìn nhận lại tình cảm mà bản thân bỏ ra ngần ấy năm, có xứng đáng hay không? Làm lốp xe dự phòng 10 năm chỉ để nhận lại thứ tình cảm bố thí ít ỏi ấy.
Giây phút nhìn thấy anh hôn bạch nguyệt quang trước căn phòng cưới dành cho hai người bọn họ, Thẩm Nhu chết lặng.
Cô thật sự mệt mỏi.
Thích Giang Trì Ý 10 năm, trái tim đặt sai chỗ lâu ngày đã bị hao mòn đến hầu như không còn, sắp chết rồi. Quế thành to lớn như vậy, lại giống như không còn nơi nào để đi nữa.
“Thẩm Nhu, tình yêu là từ hai phía”
“Qua 10 năm rồi, cậu vẫn chung thủy chạy theo phía sau Giang Trì Ý vẫn chưa đủ mệt?”
“Chẳng lẽ 10 năm chưa đù, còn muốn mệt mỏi cả cuộc đời”
Những lời này của Tư Minh Cẩm như một hòn đá mạnh mẽ khuấy đảo tâm tư Thẩm Nhu. Cô nhận ra rằng, cô thật sự mệt mỏi, mệt đến mức không muốn yêu Giang Trì Ý nữa, không còn một chút hy vọng nào từ tình yêu mười năm của cô nữa.
———————————–
“Tương tư thành bệnh” không phải là một bộ truyện màu hồng, nó rất thực tế. Trên thế gian này, tình yêu là một thứ gì đó rất thiêng liêng và đẹp đẽ, Thẩm Nhu đã từng dành tất cả những gì tốt đẹp nhất trong quãng thời thanh xuân dành cho Giang Trì Ý. Đáng tiếc, anh ta không biết trân trọng, chỉ khi mất đi, mới thấy hối tiếc.
Tôi cảm thấy Giang Trì Ý là một đứa trẻ con mang trong mình thân xác đàn ông trưởng thành, ấu trĩ, vô tâm, ỷ lại vào việc Thẩm Nhu thích anh mà làm tổn thương cô nhiều lần. Ngay cả việc chấp nhận người thứ ba chen chân vào mối quan hệ giữa hai người, Giang Trì Ý đều cảm thấy bình thường. Quả báo luôn luôn tới, dù là sớm hay muộn, cả quãng đời còn lại của mình, anh ta cũng phải trả giá trong nỗi đau dằn vặt.
Hiếm có một người đàn ông nào thâm tình như Tư Minh Cẩm, cũng hiếm có tình yêu nào suốt bao nhiêu năm ở nơi đất khách quê người vẫn luôn hướng về một người con gái. Cá nhân tôi thấy ban đầu Thẩm Nhu khá yếu đuối, có lẽ vì quá yêu Giang Trì Ý, hoặc là cô quen với việc phải hạ thấp bản thân với anh ta. Nhưng sau này, khi dứt khoát cắt đứt, Thẩm Nhu cũng rất quyết tuyệt, không chừa một đường lui nào cho Giang Trì Ý.
Chú Rể Của Tôi Bỏ Trốn Rồi

- Tác giả: Hát Khẩu Tuyết Bích – 喝口雪碧
- Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, ngọt sủng, HE
- Độ dài: 63 chính văn + ngoại truyện
- Tình trạng: Đã hoàn thành
Toàn giới hào môn thành phố B đều biết Nguyễn Chỉ Âm cực kì thích Tần Quyết.
Cô mù quáng đi theo Tần Quyết nhiều năm, dõi theo anh ta từ một cậu thanh niên đến khi trưởng thành.
Cuối cùng cũng thành công đợi đến hôn lễ của hai người.
Hai nhà Tần Nguyễn liên hôn, ngày cử hành hôn lễ chú rể Tần Quyết vô cớ mất tích.
Nguyễn Chỉ Âm biết Tần Quyết đã đến thành phố C vì cô bạn gái cũ tự sát.
Khách đến đông đủ, một hôn lễ được kì vọng nhiều năm, Nguyễn Chỉ Âm lần này hoàn toàn buông bỏ Tần Quyết.
Vì không để Nguyễn gia trở thành trò cười Nguyễn Chỉ Âm cắn răng gọi điện cho đối phương: “Trình Việt Lâm, ngay bây giờ đến cưới tôi, một năm sau li hôn, dự án Bắc thành giao cho anh.”
Trình Việt Lâm tay giữ điện thoại nhướng mày đáp: “Chú rể của cô Nguyễn chạy mất rồi? Được, đợi đó ông đây tới cưới cô”. Dưới chân đầu thuốc lá khắp nơi.
Ngày thứ hai: Tấn thiếu gia và bạn tốt quay về thành phố B, anh trợ lí tiếp đón với vẻ mặt do dự.
Bạn tốt: “Lẽ nào Nguyễn Chỉ Âm muốn giải trừ hôn ước?”
Trợ lí: “Không có chuyện đó, chỉ là….”
Tần Quyết: “Chỉ là chuyện gì?”
Trợ lí: “Cô Nguyễn đổi chú rể rồi.”
Tần Quyết:?
Ôm được mỹ nữ về nhà – Trình Việt Lâm: giấy kết hôn đã lãnh, vui lòng không cue, cảm ơn.
Sau khi kết hôn:
Nguyễn Chỉ Âm phát giác: Cuộc hôn nhân này muốn li hôn nhưng lại không thể li hôn.
Trình Việt Lâm mừng thầm: Chiếc bánh ngọt trời ban thật không ngờ tới.
Tần Quyết hối hận: tận tâm lấy lòng nhưng vẫn không thể cứu vãn.
“Anh dám bỏ trốn, tôi dám đổi chú rể.”
Sau khi bị cắm sừng tôi trùng sinh rồi

- Tác giả: Đào Hòa Chi
- Thể loại: Hào môn thế gia, Yêu sâu sắc, Trùng sinh, Ngọt, gương vỡ không lành
- Số chương: 85 chương + 8 PN
- Dịch: Quinn
- Nhân vật chính: Quý Kiều
- Vai phụ: Hạ Thì Lễ, Thường Ninh Viễn
Quý Kiều ở bên Thường Ninh Viễn 7 năm, ở bên anh ta từ lúc hai bàn tay trắng đến lúc sự nghiệp thành công, trở thành vợ chủ tịch mà ai ai cũng ngưỡng mộ.
Mãi cho đến khi vô ý thấy tin nhắn của tiểu tam, Quý Kiều mới phát hiện ra mình bị tên đàn ông chó lừa rồi. Sau khi dứt khoát ly hôn, Quý Kiều cùng bạn thân uống rượu chúc mừng, chuẩn bị đến với các em zai, đón nhận cuộc sống mới.
Không ngờ vừa tỉnh dậy, Quý Kiều trở về lớp học của bảy năm trước, dường như là đang mơ. Nhìn thấy Thường Ninh Viễn tay cầm trà sữa chạy về phía mình, Quý Kiều liền bực bội cầm cốc trà sữa hất vào khuôn mặt đẹp trai của Thường Ninh Viễn.
Thường Ninh Viễn đơ người.
Các bạn học hoảng sợ.
Quý Kiều sảng khoái.
Sống lại một đời, tất nhiên phải sống cho vui vẻ.
Quý Kiều quyết định tận dụng thật tốt vẻ bề ngoài mà bố mẹ cho, trở thành cô nàng quyến rũ trai đẹp, kiên quyết không treo cổ trên một cành cây.
Mục tiêu đầu tiên, cô chọn đối thủ một mất một còn của Thường Ninh Viễn – công tử nhà giàu Hạ Thì Lễ. Hạ Thì Lễ đẹp trai, có thành tích xuất sắc, là người hào hoa phong nhã nhất trường.
Vài tháng sau, trước mặt Thường Ninh Viễn, Quý Kiều cùng Hạ Thì Lễ hôn nhau, thành công kích thích “chồng trước” khiến cho anh ta phải vào viện.
Sau đó, Quý – sợ hôn nhân – Kiều lần thứ N từ chối lời cầu hôn của Hạ Thì Lễ.
Ngày hôm sau, Hạ Thì Lễ say rượu ôm chặt Quý Kiều không buông, nhắm mắt lầm bầm: “Không cần kết hôn với Thường Ninh Viễn, anh cũng yêu em mà.”
Quý Kiều: ???
Hình như bạn trai có gì đó giấu mình…
Chồng Sắp Cưới Của Tôi Ngoại Tình Rồi

- Hán Việt: Vị hôn phu xuất quỹ liễu
- Tác giả: Tứ Nghi
- Raw: Tấn Giang
- Convert: ʕ๑•㉨•๑ʔ + Wiki (Wikidich)
- Editor: Gà Alicu
- Beta: Bướm Krisục
- Độ dài: 79 chương + 22 chương ngoại truyện
Thể loại: Hiện Đại, Tình Cảm, Ngọt Ngào, Song Xử, Nhẹ Nhàng, Yêu Thầm, Gương Vỡ Không Lành, HE…
Mạnh Duy Ninh có một người chồng sắp cưới. Anh ta có tiền, đẹp trai, nhưng lại phong lưu đa tình.
Bởi vì mấy năm trước được cứu giúp, cô rung động. Cho dù sau này vì anh ta vô tâm mà dần dần chết tâm nhưng vẫn chưa từng từ bỏ suy nghĩ muốn kết hôn, sinh con với anh ta.
Trong một buổi gặp mặt, chồng sắp cưới giới thiệu cô với một người anh em mới quen, nghe nói là con trai của gia đình giàu có số một nào đó mới tìm lại được, tên là Phục Minh.
Người ấy khách khí chào hỏi cô, sau đó chẳng biết là cố ý hay vô tình mà xuất hiện trước mặt cô, đối với cô hỏi han ân cần, như là đưa than ngày tuyết.
Mạnh Duy Ninh chưa từng có tâm tư khác với anh, nhưng chuyện xảy ra vào đêm trước ngày cưới của cô đã làm thay đổi mọi thứ.
Cuối cùng cũng bàn tới chuyện cưới hỏi, Mạnh Duy Ninh tỉ mỉ trang trí phòng tân hôn. Nhưng vào đêm trước ngày cưới, cô lại ngoài ý muốn đẩy cánh cửa phòng tân hôn ra, nhìn thấy hình ảnh chồng sắp cưới đang triền miên cùng tình nhân của anh ta.
Mạnh Duy Ninh không khóc cũng chẳng làm loạn, cô xoay người, đi đăng ký với anh em tốt của anh ta – Phục Minh.
Cuối cùng cũng biến ánh trăng sáng trong lòng thành bà xã của mình. Phục Minh vui vẻ đến đón bà xã tan làm, nhưng lại bị người ta chặn đường, hung ác hỏi anh: “Tôi coi anh là anh em, sao anh lại cướp người phụ nữ của tôi?”
Phục Minh vô tội nhìn anh ta: “Là chính anh đẩy cho tôi mà.”
Ngược lại, khi vừa nhìn thấy bà xã tan làm, anh lập tức bày ra vẻ ấm ức: “Bà xã, anh ta muốn đánh anh.”
Mạnh Duy Ninh lạnh nhạt nhìn chồng sắp cưới trước đây của mình, bình thản nói: “Phiền anh tôn trọng anh nhà tôi một chút.”
“Ninh Ninh, tha thứ cho anh đi.”
Mạnh Duy Ninh giơ bàn tay lên, trên ngón áp út có một chiếc nhẫn kim cương rất lớn, khóe miệng cô khẽ cong lên, giọng nói nhiễm ý cười: “Tôi kết hôn rồi, lời này hình như không còn thích hợp nữa đâu.”
[Sau bảy năm, cuối cùng Phục Minh cũng với tới ánh trăng sáng mà anh từng chỉ có thể ngước nhìn.]
Vở kịch nhỏ.
Đêm hôm ấy, trên đường về nhà, Mạnh Duy Ninh đi qua một con ngõ nhỏ tối tăm thì thấy Phục Minh đang dẫm lên tay của một người đàn ông. Anh nửa ngồi xổm xuống, góc nghiêng vô cùng hoàn mỹ, nhưng giọng điệu lại giống như ma quỷ:
“Ai là người bảo anh theo dõi cô ấy?”
Mạnh Duy Ninh nhẹ nhàng gọi tên anh: “Phục Minh?”
Cơ thể Phục Minh cứng đờ, sau đó anh nâng người đàn ông đang nằm trên đất kia lên, vẻ mặt nghiêm trang, nói: “Người anh em, mau đứng lên đi, đừng ăn vạ.”
Mạnh Duy Ninh: “…”
Anh giả vờ gì chứ?
Song xử, HE.
Nữ bác sĩ trầm ổn bình tĩnh X Nam trà xanh ngoài mặt dịu dàng vô hại thật ra tâm cơ thâm trầm.
Sau Khi Bị Mối Tình Đầu Từ Hôn

- Tác giả: Tam Thiên Phong Tuyết
- Tran / Editor: AL_Nhóm con gái bất hiếu
- Beta: AI_Thủy Tiên
- Số chương: 106
- Tình trạng: Full
Ai cũng biết rằng, Từ Thanh Đào có ánh trăng sáng [*]. Cô vì người nọ mà từ bỏ việc nhảy múa. Vì người nọ mà thi vào khoa Tin tức. Cực khổ theo đuổi bốn năm, yêu nhau một năm. Sau khi tốt nghiệp đại học, lòng Từ Thanh Đào tràn đầy hy vọng, cô đợi chờ ánh trăng sáng cầu hôn cô. Nhưng rồi, cô chỉ đợi được một thông báo, rằng, ánh trăng sáng sẽ đính hôn với chị cô. Cô cứ ngỡ người ta lạnh lùng cao quý, thì ra, chỉ là vì anh ta chưa gặp được nữ chính thật sự mà thôi.
Hoá ra ánh trăng sáng cũng sẽ có ánh mắt thâm tình đến nhường ấy, cũng sẽ cưng chiều chị gái như châu báu. Từ Thanh Đào nhớ, hôm đi lãnh giấy chứng nhận cùng ánh trăng sáng cũng là ngày chị cô được chẩn đoán mắc bệnh nan y, anh ta nhìn cô bằng ánh mắt lạnh nhạt: “Thanh Đào, chị của em đã mất đôi chân vì em, cô ấy không thể mất luôn cả anh.” “Cô ấy chỉ còn sống được ba tháng nữa, anh sẽ ở cạnh bên và chăm sóc cô ấy, nhưng anh sẽ cưới em.”
Ngày ấy, cô đứng đợi nơi cổng Cục dân chính, còn ánh trăng sáng lại ở bệnh viện, ở bên chị của cô. Ngày cô bị anh ta cho leo cây cũng là ngày mà họ chuẩn bị lãnh giấy chứng nhận. … Vào cái ngày hẹn lãnh giấy chứng nhận và cô bị cho leo cây ấy, chiều đến, cô nhận được nhiệm vụ tăng ca đột xuất. Phỏng vấn Trần Thời Dữ – nhân vật mới nổi của giới tài chính.
Chẳng có ai xui xẻo như Từ Thanh Đào cả. Tinh thần của bạn học cũ trông có vẻ phấn chấn lắm, rồi cũng phỏng vấn đến vấn đề cuối cùng. Từ Thanh Đào ngây ra, nghĩ đến sự “tâm đầu ý hợp” của tên đàn ông tồi tệ kia và chị gái mình, ma xui quỷ khiến thế nào mà cô đã mở lời rằng: “Anh còn độc thân không?” Trần Thời Dữ nhướn mày trước mười mấy ống kính đèn flash. Anh thong thả ung dung, còn ngân dài giọng mà nói: “Tôi biết mà…Em vẫn chẳng thể từ bỏ ý đồ xấu xa với tôi.”
——
Hôm biết tin Từ Thanh Đào đi lãnh giấy chứng nhận, Trần Thời Dữ ngồi thừ người ra trong quán bar cả một đêm. … * Nữ chính và ánh trăng sáng chia tay hôm đi lãnh giấy chứng nhận, vẫn chưa kịp nhận giấy chứng nhận đăng ký kết hôn, đến chiều thì chú rể đổi lại thành nam chính.
Mật ngọt trong tim anh

- Gốc Trung: 蜜瘾
- Hán Việt: Mật ẩn
- Tác giả: Khước Nha
- Raw: Tấn Giang.
- Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, gương vỡ không lành, nam phụ thượng vị, HE.
- Độ dài: 60 chương + 28 phiên ngoại.
- Biên tập: Mứt Chanh
Nhà họ Ngu và nhà họ Giang thân nhau mấy đời.
Ngu Vãn từ nhỏ đã đi chơi chung với Giang Triệt, đi theo phía sau cậu, mở miệng là kêu anh ngọt xớt.
Hai người đứng chung một chỗ cũng xứng đôi, vì thế người lớn đã sớm định ra hôn ước.
Ngay cả cô bạn thân cũng trêu ghẹo: “Thanh mai trúc mã hai nhỏ vô tư bọn cậu đều ngọt ngào hơn từ đồng phục đến váy cưới.”
Ngu Vãn thẹn thùng không nói lời nào nhưng trong lòng cũng vui vẻ.
Cho đến khi 17 tuổi, Giang Triệt gặp được một cô gái.
Cô gái kia có xuất thân từ một gia đình nghèo khó lại không ngừng vươn lên, gương mặt trong trẻo lạnh lùng, tính cách cũng là như thế. Giang Triệt đã yêu cô ta từ cái nhìn đầu tiên.
【2】
Giang Triệt nhận được tin Ngu Vãn xảy ra tai nạn giao thông thì vội vàng chạy tới bệnh viện.
Trên giường bệnh, sắc mặt cô gái tái nhợt, nhìn cậu với ánh mắt xa lạ và phòng bị.
Dưới lớp áo bệnh nhân to rộng thùng thình, đôi tay nhỏ bé ấy nắm chặt tay áo anh trai cậu rồi hỏi một cách bất an: “Lục Thức, cậu ấy là ai thế?”
Giây tiếp theo, Giang Triệt nhìn thấy anh họ của cậu ngày thường là một người lạnh lùng vô biên, tay nhẹ nhàng đặt lên trên đầu cô bé.
Anh chạm vào, giọng trầm thấp dịu dàng: “Người không liên quan, tôi lập tức mời nó đi ra ngoài.”
Giang Triệt: ??
Một bữa tiệc sau đó.
Giang Triệt từ đầu tới cuối nhìn Ngu Vãn kéo tay anh cậu, đôi mắt hạnh cười cong lên, nụ cười ngọt ngào mềm mại kèm theo thân mật chẳng nói thành lời.
Cậu hối hận, ghen ghét đến mức phát điên.
Không đợi bữa tiệc kết thúc, cậu đã kéo cô ra bên ngoài.
“Vãn Vãn.” Hai chữ này, lúc cậu gọi thì hốc mắt đã đỏ lên.
Câu nói kế tiếp chưa kịp nói thành lời thì Lục Thức đã xuất hiện.
Chàng trai lấy một loại thái độ tuyệt đối chiếm hữu kéo cô gái vào lòng, môi nhếch lên, ánh mắt lại lạnh lùng nặng nề.
“Hiểu chuyện một chút, nên gọi chị dâu.”
【3】
Khi Lục Thức 17 tuổi, anh được đón về nhà họ Giang.
Con riêng, lỗ tai từng bị thương, xem như nửa kẻ điếc.
Ngay cả người giúp việc trong nhà nhìn anh cũng đều mang theo ba phần trào phúng.
Lại có một cô bé ngây ngốc, không sợ anh lạnh nhạt, gỡ chiếc khăn quàng cổ của mình xuống rồi nhón mũi chân thay anh mang lên trên cổ.
Đôi mắt cười trong trẻo, giọng nói cũng mềm mại: “Trời lạnh rồi, phải mặc dày một chút nha.”
Năm thứ hai sau khi kết hôn

- Tác giả: Bán Tiệt Bạch Thái
- Chuyển ngữ: Làn Truyện
- Thể loại: Ngôn tình hiện đại, chức nghiệp tinh anh, hào môn thế gia, nam nữ trưởng thành, tình yêu và hôn nhân, gương vỡ không lành
- Tình trạng: Full 98 chương
Năm thứ hai sau khi kết hôn, Ôn Dạng phát hiện Trình Ngôn Vũ ngoại tình, đối phương là một người phụ nữ hơn anh ta 2 tuổi.
Người phụ nữ này tao nhã, trí thức, trên thương trường từng chỉ điểm giúp đỡ anh ta.
Hai người họ vô cùng tâm đầu ý hợp, không chuyện gì là không thể nói.
Cô ta rất biết chừng mực, biết thân biết phận, chưa từng oán trách hay tranh giành sự cưng chiều.
Nhưng lại khiến Trình Ngôn Vũ vì cô ta mà si mê điên cuồng, xem cô ta như ánh trăng sáng, hận không thể dâng cả thế giới đến trước mặt cô ta.
Còn cô.
Từ lúc phát hiện đến lúc điều tra, cô đã thua đến thảm hại. Trong mắt Trình Ngôn Vũ giờ đây chỉ có hình bóng của cô ta.
Ban đầu cô cứ ngỡ cô ta chỉ là kẻ thứ ba ph.á h.oại hôn nhân của mình, nào ngờ cô ta đã có gia đình từ lâu, hơn nữa chồng của cô ta còn là một người đàn ông vô cùng giàu có và điển trai.
Vì cuộc hôn nhân này, cô đã tìm đến chồng của cô ta —— Phó Hành Chu.
Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình

- Tác giả: Hạ Nhiễm Tuyết
- Thể loại: Ngôn Tình, hắc bang, ngược, gương vỡ không lành, HE
- Trạng thái: Full
- Số chương: 96
Hướng Thanh Lam sau khi tận mắt thấy chồng ngoại tình trên chính chiếc giường của mình, vì quá sốc mà mất đi tiếng nói, mất đi đứa con chưa chào đời. Sau khi hai người ly hôn, cô may mắn tìm được một người bầu bạn, tuy người ấy tâm có chút không bình thường, tuy cuộc sống thật vất vả, tuy bị chồng cũ ở mọi nơi làm khó dễ, cô vẫn rất hạnh phúc. Chỉ mong từng ngày trôi qua vẫn như vậy.Thế nhưng đến một ngày người kia thức tỉnh, nhớ lại tất cả, chỉ quên mình cô, cô lại phải làm như thế nào? Truyện rất hay, rất cảm động, tình yêu của hai người dành cho nhau tuy nhẹ nhàng thôi nhưng làm bạn không thể kìm được nước mắt, có những cú chạm đến tạn góc khuất của trái tim, thâm tình…Là chuyện tình một đêm, là truyện tình yêu nhưng cũng xen lẫn cả những khúc mắc cần hóa giải, một truyện khá sống động và lôi cuốn với lối kể chuyện dung dị, nhẹ nhàng của Hạ Nhiễm Tuyết, mọi thứ dường như được đưa gần, gần hơn đến độc giả.
Động Tình Khó Dừng

- Edit: Ngọc Anh Team
- Truyện: Động tình khó dừng
- Tác giả: Hương Trư Cách Cách
- Thể loại: Thế thân, gương vỡ không lành, hiện đại, đô thì tình duyên, HE.
- Số chương: 50 chương
- Tình trạng: Full
Lúc Giang Chi Nghiêu theo đuổi Mạnh Thiển, bạn cùng phòng đã nhắc nhở cô rằng:
“Họ Giang chính là một tên củ cải lớn hoa tâm, cậu tuyệt đối không thể thích anh ta.”
Mạnh Thiển nghĩ nghĩ rồi bất đắc dĩ bật cười:
“Nhưng tớ lỡ thích anh ấy rồi.”
Đặc biệt là đôi mắt của anh ta.
Giang Chi Nghiêu theo đuổi Mạnh Thiển gần nửa năm, một ngày đưa ba bữa cơm, sớm chào tối chúc không thiếu buổi nào.
Sự chân thành của anh ta làm mọi người bên cạnh Mạnh Thiển vô cùng cảm động, rốt cuộc sắt đá cũng mòn.
Ngay khi mọi người cho rằng Giang Chi Nghiêu sẽ vì Mạnh Thiển “lãng tử quay đầu quý hơn vàng”, Giang Chi Nghiêu lại ngoại tình với bạn cùng phòng của Mạnh Thiển.
Một trong những ngươi bạn cùng phòng của Mạnh Thiển thấy anh ta ôm hôn một người phụ nữ trên hành lang quán bar.
Ngày chia tay, Giang Chi Nghiêu không những không có nửa phần áy náy mà ngược lại, anh ta còn dùng ngón trỏ chọc mạnh lên bờ vai gầy của Mạnh Thiển, châm chọc nói:
“Cô cũng quá coi trọng bản thân mình đi, cô thật sự cho rằng tôi yêu cô đến không nỡ vứt bỏ sao?”
“Tôi theo đuổi cô là bởi vì bọn họ nói cô rất khó theo đuổi.”
“Kết quả cũng chỉ có như thế.”
Mạnh Thiển bình tĩnh cho anh ta một cái bạt tai rồi kiêu ngạo xoay người bước đi không quay đầu lại.
Sau này, Giang Chi Nghiêu bỗng phát hiện anh ta vẫn không quên được Mạnh thiển.
Trùng hợp thế nào mà nghe nói bạn trai mới Mạnh Thiển vừa quen có đôi mắt rất giống anh ta.
Giang Chi Nghiêu bắt đầu suy nghĩ tìm cô để nói chuyện tái hợp.
Vào ngày sinh nhật của Mạnh Thiển, Giang Chi Nghiêu mượn men say đi tìm cô.
Trong góc sân phơi với ánh đèn tối tăm, anh ta thấy Mạnh Thiển đẩy một người đàn ông mặc tây trang giày da vào tường hôn say đắm.
Sau nụ hôn dài, người đàn ông cất giọng khàn khàn nhiễm sắc dục hỏi Mạnh Thiển:
“Nghe bạn học của em nói, đôi mắt anh rất giống bạn trai cũ của em?”
Hai môi Mạnh Thiển đỏ thẫm đến mê người, cô nằm trong lòng ngực người đàn ông cười đến vũ mị động lòng người.
“Cô ấy nói sai rồi.”
“Rõ ràng là đôi mắt bạn trai cũ của em rất giống anh.”
“Vậy em từng yêu anh ta sao?”
“Chưa bao giờ.”
Giang Chi Nghiêu đứng ở chỗ rẽ nghe lén cuộc đối thoại giữa bọn họ liền trở nên lảo đảo như vừa gặp sét đánh.
* Bác sĩ thú ý ôn nhu cấm dục × Giáo hoa đại học.
* Song xử, nữ chính từng có một đoạn cảm tình với nam phụ cặn bã, nam chính sạch tâm lẫn sạch thân, nữ chính kém nam chính tám tuổi.
* Nam chính không phải là Giang Chi Nghiêu, nữ chính vẫn luôn yêu thầm nam chính, Giang Chi Nghiêu chỉ là thế thân.
Khóa eo thon

- Tên gốc: Tỏa man yêu
- Tác giả: Tụ Đao
- Edit: [TYT] – Vườn nhà cam
- Số chương: 102 chương
- Tình trạng: Full
- Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại , HE, Ngọt sủng , Thanh mai trúc mã , Gương vỡ không lành , Chức nghiệp tinh anh
Lục Thời Hoan có hai người bạn trúc mã, trong đó có một người, cô đã yêu rất nhiều năm.
Suốt ba năm cao trung, cô vĩnh viễn là người đầu tiên đưa cho anh quả táo trong đêm Giáng sinh.
Cũng là người đầu tiên ở thời điểm trời lạnh thức đêm dệt khăn quàng cổ cho anh.
Tình yêu này, giằng co rất nhiều năm.
May mắn chính là, Ôn Thời Ý đáp lại cô.
Sau kì thi Đại học, một đêm kia, Ôn Thời Ý kéo Lục Thời Hoan vào nhà vệ sinh giữa lúc KTV ồn ào tiếng người, đặt lên trán cô một nụ hôn.
Đêm đó, khuôn mặt Ôn Thời Ý nhiễm sắc đỏ, bàn tay ấm áp dừng ở sườn má cô, nhiệt độ nóng bỏng, hơi hơi có chút run rẩy.
Người đàn ông trước mắt đầy thâm tình: “Hoan Hoan, tên của em sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện trên sổ hộ khẩu nhà anh.”
Sau đó, Lục Thời Hoan mới hiểu được, hóa ra sau khi hai người yêu nhau, cũng có khả năng đi đến một ngày nhìn nhau không vừa mắt.
Sau khi tốt nghiệp đại học, Lục Thời Hoan và Ôn Thời Ý chia tay.
Lúc ấy, khuôn mặt Ôn Thời Ý lạnh lùng, đôi mắt tức giận: “Một khi chơi trò chơi, thì phải chấp nhận chịu thua, đây cũng là chuyện hợp tình hợp lý.”
“Huống chi anh và cô ấy cũng chỉ hôn nhau, xung quanh có nhiều người nhìn, lại không phát sinh chuyện gì khác.”
“Em phải đến mức này sao?”
Lục Thời Hoan tức giận đến bật cười: “Không đến mức.”
Cô ném chiếc nhẫn cầu hôn mà Ôn Thời Ý tặng lên mặt anh ta: “Từ nay về sau anh yêu ai, hôn ai cũng là chuyện của anh.”
Ôn Thời Ý cho rằng, Lục Thời Hoan chỉ là nhất thời tức giận, một thời gian nữa sẽ hiểu cho anh ta.
Việc mà anh ta phải làm chỉ là kiên nhẫn ngồi chờ đợi, một ngày, một tháng, ba tháng,… Rốt cuộc Ôn Thời Ý cũng chờ được Lục Thời Hoan.
Cô được anh trai của anh ta đưa về nhà, tay của anh trai khóa chặt ở eo thon của Lục Thời Hoan, hai người thân mật khăng khít.
Sau đó, Ôn Thời Ý nghe thấy anh trai mình ngậm cười nói: “Giới thiệu một chút, Lục Thời Hoan, chị dâu tương lai của em.”
Tâm hữu bất cam

- Tác giả: Tùy Hầu Châu.
- Thể loại: Hiện đại, ngược, gương vỡ tan tành, hai kết thúc.
- Độ dài: 72 chương
- Tình trạng: Full
- Conver: Nothing_nhh
Mười năm, Chu Thương Thương từ một chiếc xương sườn của Tô Dần Chính biến thành một cái xương gà (ám chỉ ăn thì vô vị, bỏ thì tiếc), đáng hận là người kia càng ngày càng quá đáng nhưng xa nhau – không có cam lòng. Có người nói ly hôn thì từ chỗ Tô Dần Chính cầm theo chút tiền, có thể dễ chịu chút hay không?
Đây có lẽ là lời trong lòng của nam 9, nữ 9, nam phụ, nữ phụ tiểu tam, nhân vật phụ trong truyện, của tác giả, và còn của độc giả, người đã đọc từ dòng chữ đầu tiên cho đến cuối. Thật sự là rất không cam lòng, cứ thấy buồn man mác, cho dù kết cục HE, cho dù tác giả đã “thay trời hành đạo” để kẻ gieo gió phải gặt bão.
Trước Khi Đi Lưu Đày, Hầu Gia Thế Tử Phi Nữ Phụ Thức Tỉnh

- Tác Giả: Hoahongxanh
- Tình Trạng: Hoàn Thành
- Thể loại: Ngôn Tình, Cổ Đại, Nữ Cường, Truy Thê Hỏa Táng Tràng, ngược tra, Gương vỡ tan tành, nữ chính thức tỉnh
- Số chương: 203
Nhạc Đồng là thế tử phi của Đại thế tử phủ An Hầu Gia, nhưng từ khi gả vào phủ, Thế tử Lý Hoài chưa từng để ý đến cô. Mà chỉ một lòng sủng ái muội muội của cô là Nhạc Thanh.
Nhạc Thanh là thứ nữ của Nhạc Thái phó, muội muội cùng cha khác mẹ với Nhạc Đồng. Mặc dù là đích nữ Thái phó, nhưng Nhạc Đồng cũng không được sủng ái. Mẫu thân chỉ chăm chăm quan tâm hai ca ca của Nhạc Đồng. Đối với cô, mẫu thân chỉ ép buộc phải làm theo ý bà, nàng chỉ có giá trị trao đổi để củng cố địa vị cho hai ca ca.
Nhạc Thanh tuy là thứ nữ, nhưng lại được phụ thân sủng ái. Bởi vì, nàng ta là nữ nhi của biểu muội thanh mai trúc mã từ nhỏ lớn lên cùng ông ta. Từ nhỏ, Nhạc Thanh đã được phụ thân sủng ái, gả đi nàng ta lại được phu quân sủng ái. Xem như một đời mỹ mãn. Còn Nhạc Đồng, chỉ có thể cam chịu qua ngày.
Một lần trong lúc ngủ mê, Nhạc Đồng đã nằm mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Thì ra, nàng là một nữ phụ pháo hôi không đáng nhắc tới, một vật hi sinh để làm đẹp hơn tình yêu của nam nữ chính. Từ đó, mới thấy được sự chung thủy, thâm tình của nam chính dành cho nữ chính. Tỉnh lại, Nhạc Đồng hoàn toàn không muốn tin tưởng, nhưng khi máu nhỏ vào miếng ngọc bội mà nàng được Thái hậu ban thưởng, liền có một không gian xuất hiện. Như vậy, có phải những gì nàng nằm mơ thấy đều sẽ thành sự thật.
Nhạc Đồng thay đổi rồi, cũng không u uất nữa, ngày ngày chăm chỉ thu thập vật tư. Chỉ có ba ngày nữa thôi, toàn gia Hầu gia sẽ chịu lưu đày. Nhạc Đồng cũng không muốn trở về Nhạc gia, liền thuận theo rời khỏi. Sau này khi hòa ly cùng thế tử rồi, nàng sẽ tự mình tìm một chốn an thân, sống hết quãng đời còn lại…
Mình cần ý kiến của các bạn để hoàn thiện bài viết này, hãy để lại bình luận của các bạn để mình biết nhé.