Tháng 4 hoa kèn mỏng manh… Hoa loa kèn không đẹp rực rỡ, không có hương thơm nồng nàn nhưng lại mang đến rất nhiều cảm xúc qua những vần thơ về hoa loa kèn hay, đầy lãng mạn.

Hoa loa kèn trắng từ lâu đã trở thành biểu tượng của Hà Nội vào mỗi độ tháng 4. Một loài hoa mang vẻ đẹp thanh tao, tinh khiết cùng hương thơm nhẹ nhàng, tô điểm cho thủ đô thêm sắc trắng tinh khôi và chinh phục trái tim của biết bao người. Trong không gian yên bình của thủ đô, sắc hoa loa kèn trắng như một lá thư tình gửi đến mọi người, mở đầu cho một mùa mới tràn đầy sức sống và hy vọng.

Ý nghĩa của hoa loa kèn

Ý nghĩa hoa loa kèn (Ảnh: Internet)

Hoa loa kèn trắng có nguồn gốc từ Nhật Bản. Nhờ vẻ đẹp sang trọng và hương thơm nhẹ tinh tế, hoa loa kèn nhanh chóng được yêu thích và trở thành một trong những loài hoa được trồng phổ biến ở Hà Nội.

Loa kèn cùng họ với hoa Lily nhưng chúng lại có nhiều đặc điểm rất riêng biệt. Ở bất kỳ thời điểm nào trong năm, chúng ta cũng có thể tìm mua hoa Ly với rất nhiều màu sắc khác nhau nhưng hoa Loa kèn Hà Nội chỉ nở rộ đúng một đợt trong năm và độc nhất một màu trắng tinh khôi.

Hoa của loa kèn thường mọc theo chùm, tầm khoảng 2 – 3 hoa. Sở dĩ hoa có tên là hoa loa kèn vì hoa có dạng hình loa kèn với 6 cánh mọc đối xứng nhau. Bên trong thì có nhụy và nhị màu vàng rất đẹp. Khi hoa nở, cánh hoa sẽ hơi cong và và có thể tồn tại tầm 10 ngày.

Giống hoa loa kèn có thân màu xanh, tương đối cứng. Lá của cây mọc dọc trên thân và có sự xếp đối xứng thành từng tầng riêng biệt. Ngoài ra, phiến lá có nhiều hình dạng khác nhau, điển hình như hình thoi, hay là thuôn dài đều đặn.

Biểu tượng của sự thanh cao, trang trọng

Hoa loa kèn trắng mang nhiều ý nghĩa đặc biệt trong văn hóa và đời sống con người. Ở Việt Nam, hoa loa kèn trắng được xem là biểu tượng của sự thanh cao, tinh khiết, trang trọng. Loài hoa này thường được sử dụng trong các dịp lễ Tết, cúng bái, thể hiện sự tôn kính và lòng thành kính.

Loài hoa của tình yêu vĩnh cửu

Ngay từ trong văn hóa Hy Lạp cổ đại đã tương truyền rằng, chính dòng sữa của Hera bay giữa không trung dệt nên giải ngân hà và khi rơi xuống Trái Đất đã tạo nên loài hoa loa kèn. Kinh Thánh lại cho rằng, hoa lý chỉ xuất hiện sau khi Chúa Giêsu bị đóng đinh trên cây thập giá. Như vậy, tuy là khởi đầu cho một câu chuyện buồn man mác nhưng hoa ly lại là biểu tượng cho sự vĩnh cửu của tình yêu khi đến kết thúc. Cũng như hương thơm của loài hoa, ở một số nước, hoa loa kèn còn được cô dâu cầm vào lễ đường với mong nguyện về một cuộc hôn nhân trọn vẹn.

Tượng trưng cho sự biết ơn và lòng quan tâm

Hoa loa kèn trắng mang nhiều ý nghĩa đặc biệt trong văn hóa và đời sống con người. Ở Việt Nam, hoa loa kèn trắng được xem là biểu tượng của sự thanh cao, tinh khiết, trang trọng. Loài hoa này thường được sử dụng trong các dịp lễ Tết, cúng bái, thể hiện sự tôn kính và lòng thành kính.

Hoa loa kèn tượng trưng cho sự giàu sang

Trong văn hóa châu Âu, hoa ly còn là biểu tượng cho sự sung túc, giàu sang và quyền quý. Chính vì thế mà loài hoa này thường xuất hiện trong các buổi lễ đặc biệt như khai trương, tân gia v.v với ý nghĩa về sự suôn sẻ, may mắn, thuận lợi.

Sponsor
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(

Những stt hay về hoa loa kèn

Những stt hay về hoa loa kèn (Ảnh: Internet)
  1. Tháng Tư là những ngọt lành của nụ hoa loa kèn chớm nở, là bàn tay cô gái nâng niu những tinh khiết và trong veo ấy, là mắt trong mắt ai nhìn say đắm cô gái bên đóa hoa loa kèn…
  2. Vẫn còn chút se se lạnh của mùa xuân còn vương vấn đi cùng những hạt mưa phùn lất phất bay, mùa hè đang bắt đầu gõ cừa với hương thơm dịu ngọt mát và sắc trắng tinh khôi của hoa loa kèn. Tháng Tư đã về!
  3. Hoa của tháng Tư, dịu dàng như tháng Tư, e ấp như tháng Tư, cũng nồng nàn như tháng Tư. Loa kèn loài hoa tôi yêu nhất!
  4. Màu hoa ấy, không kiêu sa, không rực rỡ, nhưng lại khiến lòng người bâng khuâng, nhớ về điều gì đó xa xăm. Có chăng sự trắng trong đến nao lòng này đang len lỏi sâu vào từng nhịp tim đang thao thức về một mùa hoa giữa lòng thủ đô.
  5. Mai kia thôi hoa loa kèn gọi hè về, gọi cả mùa hoàng hôn Hồ Tây với mặt hồ rực đỏ, với đôi lứa yêu nhau cùng ngắm ánh chiều buông.
  6. Tháng tư thật đẹp với những hoa loa kèn trắng muốt, tinh khôi và trong vắt khiến nhiều người gợi nhớ về một chuyện tình đẹp ngày nắng gió.
  7. Nhưng tháng 4 rồi, tháng 4 đã bắt đầu phủ lên đất trời, thấm vào lòng người cái màu trắng thuần khiết, có lẽ để nhắc nhớ rằng ký ức đã qua không về lại được, nó đã trở thành cái có tên gọi: ký ức và quá khứ. Bỗng nhớ lắm những sáng, những chiều cùng nhau đi dọc con phố, đâu cũng tràn ngập hoa loa kèn.
  8. Tôi yêu cô gái tháng tư, em tinh khôi, dịu dàng như những cánh hoa loa kèn e ấp, đôi mắt em sáng như ánh nắng ngày hè, nụ cười em tỏa nắng soi rọi, sưởi sấm trái tim tôi.
  9. Tháng tư mang theo không khí êm đềm, gió nhẹ nhàng, và màu trắng tinh khôi của hoa loa kèn. Mỗi đóa hoa như là một nét vẽ dịu dàng trên bức tranh tháng tư, hòa quyện với không gian thanh bình của đầu hạ

Thơ về hoa loa kèn lãng mạn nhất

Thơ về hoa loa kèn lãng mạn nhất (Ảnh: Internet)

Hương bách hợp

Tháng tư sang rồi em biết không

Gió thêm vội vã, nắng thêm hồng

Có bầu trời trong màu nước lặng

Có người thầm gỡ những nhớ mong

Tháng 4 về rồi em thấy không

Lênh đênh một nẻo áng mây bồng

Dải đường trắng ngợp hương bách hợp

Hỏi nắng qua lòng có tinh không?

Mùa loa kèn nở rộ

Tháng Tư về hoa loa kèn nở rộ

Anh xa em mấy độ mùa hoa về

Nỗi nhớ ơi sao cứ dài lê thê

Tiếng da diết vọng về đêm hoang hoải…

Anh nhớ em cả một thời vụng dại

Câu thơ buồn rong ruổi khúc tình si

Nửa cho em nửa cho anh mộng mị

Quá nửa đời vẫn chưa gọi thành tên…”

Loa kèn nở chỉ được một bông

Mùa hoa loa kèn

Đêm đầu hạ vầng trăng ai xẻ nửa

Nửa mong manh nhớ một nửa đợi chờ

Câu thơ tình em viết cũng ngẩn ngơ

Chữ yêu thương thẫn thờ tìm chữ đợi.

Có phải chăng chúng mình xa vời vợi

Hoa loa kèn nghĩ ngợi trắng tinh khôi

Tiếng ve kêu khắc khoải đến rã rời

Đêm quặn thắt chơi vơi đầy trăn trở.

Nỗi nhớ a cũng nhịp thở dâng trào

Hoa loa kèn a trao tặng em đó

Sắc trắng trong như một tờ giấy trắng

Chẳng ngát hương nhưng ngọt ngào sâu lắng

Cả một đời lẳng lặng nhớ thương anh

Cánh mong manh êm đềm e ấp nở

Như gom hết những nỗi lòng nhung nhớ

Trao cho đời duyên nợ mãi bền lâu!!!

Thơ về hoa loa kèn lãng mạn nhất (Ảnh: Internet)

Hoa Loa Kèn

Tác Giả: Lê Bảo

Hoa loa kèn đang chúm chím nụ xinh

Như thổn thức mong thắm tình mùa hạ

Màu trong trắng và kiêu sa đến lạ

Tựa nàng thơ đẹp nền nã diệu kỳ

Thật dịu dàng mà say đắm mê ly

Đóa bách hợp làm si mê nhung nhớ

Cũng hờn dỗi nhưng vô tư hớn hở

Rất nồng nàn khi đã ở bên nhau

Luôn thủy chung với lời hứa ban đầu

Dù mưa nắng vẫn dãi dầu kiêu hãnh

Tuy đơn giản nhưng tràn đầy sức mạnh

Chính là em người mãi cạnh bên chàng

Bâng khuâng

Trên tay em, một chùm hoa loa kèn

Tà áo trắng còn thơm hương mùa Hạ!

Má đỏ, môi hồng, tuổi đời xanh như lá

Hạnh phúc ngập tràn, em vẫn thấy bâng khuâng…

Từ tình yêu, em chưa đánh được vần

Đường vào đại học hẹp như khe cửa!

Chuyện thi cử chỉ mẹ và cha tiếp lửa

Trong hòm thư, mấy tin nhắn vu vơ…

Ôm hoa trong tay, hồn thoáng mộng mơ

Hoàng tử bạch mã, còn lãng du đâu đó!

Tháng Năm qua rồi, gỉa từ hoa Phượng đỏ

Đổi màu áo dài, em làm cô sinh viên…

Trên ghế giảng đường, hứa sẽ ngoan hiền

Không còn nghịch ngợm như thời trung học!

Rồi đến một ngày, có người làm em khóc

Chỉ nghĩ thôi, vẫn không ngớt bâng khuâng…

Tháng Sáu đang về, trắng hoa Loa Kèn

Hứa với lòng, chỉ tiểu đăng khoa thôi nhé!

Đừng xao xuyến bỡi sắc màu trần thế

Xem tin nhắn rồi, lòng lại thấy bâng khuâng..

(Thơ Võ Thanh Phong)

Tháng tư về

Thoáng qua na ná hoa Ly

Mùi hương thơm nhẹ nhu mì mênh mang

Tinh khôi, thuần khiết, dịu dàng

Để tháng tư với nắng vàng mơn man

Nhân sinh vội vã hợp tan

Ước mong hạnh phúc ngập tràn yêu thương

LiLy, Bách Hợp khiêm nhường

Khác tên cùng loại thân thương : Loa Kèn

Hoa loa kèn tháng tư

Tháng tư về hoa loa kèn nở rộ

Nét tinh khôi thật trong trắng ngọc ngà

Mưa đầu mùa như bất chợt ào qua

Sấm rền vang đang báo mùa hè tới…

Hoa loa kèn giống như cô thiếu nữ

Tuổi đôi mươi dáng e ấp dịu dàng

Khép mình rồi nhưng trông vẫn cao sang

Vẻ ngơ ngác đang nhìn người qua lại

Nắng đầu hè đã bừng lên chói lọi

Những sợi vàng như dàn trải lung linh

Hoa loa kèn dáng khoe sắc uốn mình

Như mùa xuân kéo chút tình sót lại…

Tháng tư về trên từng con phố nhỏ

Những xe hoa len vào ngõ thân thương

Nhìn thấy hoa lòng dạ lại vấn vương

Tháng tư về như gói tròn nỗi nhớ…

Hoa loa kèn không kiêu sa rực rỡ

Khiến lòng ta chợt thấy nhớ bâng khuâng

Như nhớ về điều gì đó xa xăm…

Nhớ một loài hoa tình yêu mãnh liệt…

Hoa loa kèn một tình yêu tinh khiết

Đã đi vào huyền thoại các loài hoa

Tháng tư rồi cũng vội vã đi qua

Sẽ để lại trong ta màu thương nhớ.

(Thơ Nguyễn Thanh Tài)

Thơ về hoa loa kèn lãng mạn nhất (Ảnh: Internet)

Hoa loa kèn

Tháng Tư yêu rạo rực đón em về

Bông hoa trắng tinh khôi bên lá nhỏ

Hương trinh nguyên thoảng lan theo cánh gió

Ru hồn ta ngây ngất đến vô bờ

Tay ôm em ngào ngạt những ước mơ

Mà buông đi cho âu lo mờ nhạt

Những hờn giận những đắng cay chua chát

Thấy bình yên tươi mát đến nao lòng

Loa kèn ơi hoa nở trắng bềnh bồng

Nghe âm vang khúc đắm mê muôn thủa

Em thơ ngây dịu dàng như dải lụa

Dâng men tình chan chứa phút suy tư

Ta bên em ngây ngất đón tháng Tư

Mà xao xuyến… phút lãng du mềm mại

Như tình đầu trắng trong và khờ dại

Thương em rồi…

… thương mãi loa kèn xinh…

Loài hoa gọi hè

Thơ: Vũ Dung

Loa kèn bông trắng gọi hè

Gợi bao kỷ niệm ùa về bên em

Nắng vàng lấp ló bên rèm

Gọi làn gió nhẹ tới xem hoa cười

Loài hoa trong trắng rạng ngời

Tựa như cô gái xuân thời ấp e

Thanh tao thơm ngát mùa hè

Tháng tư anh kể em nghe chuyện tình

Có cô gái trẻ tươi xinh

Một lòng khắc dạ trung trinh đợi chờ

Tình nàng đẹp tựa trang thơ

Loa kèn thơm ngát mộng mơ ngọt ngào

Tháng tư dịu ngọt anh trao

Lời yêu nhớ mãi ngày nào bên anh

Ngập tràn sắc trắng mong manh

Hoa lưu kỷ niệm trong lành mùa yêu

Tháng tư sáng trắng sắc chiều

Lần đầu làm mẹ tình yêu thiên thần

Tháng tư chở nắng về gần

Ngây thơ bên mẹ con cần chở che.

Tháng Tư về

Thơ: Ngô Quang Tuấn

Tháng tư về chưa tỉnh cơn mê

Hoa loa kèn tràn về ngõ phố

Tình đơn phương mãi còn dang dở

Có bao giờ em nghĩ đến anh

Tháng tư về trời chẳng trong xanh

Mây xám xịt mong ngày trở gió

Phút giao mùa tình anh để ngỏ

Biết bao giờ mới tỏ lòng nhau.

Hà thành mua hoa loa kèn

Thơ: Hương Huyền

Em xuống phố, dịu dàng duyên dáng

Trắng tinh khôi trong sáng ngây thơ

Lung linh hoa nắng ngẩn ngơ

Loa kèn thổi khúc đợi chờ hè sang.

Nắng say khướt mơ màng trên phố

Gió hờn ghen thành cổ hoa leo

Tròn xoe đôi mắt trong veo

Nồng nàn quấn quít hương theo chân người.

Em lúng liếng tươi cười rạng rỡ

Khiến hồn ta rộng mở ngất ngây

Khát khao hạnh phúc tràn đầy

Hà thành bừng sáng hoa vây quanh đường.

Mùa hoa loa kèn – Ngô Quân Miện

Bàn tay trắng muốt em cầm

Một cành hoa nối mùa xuân – mùa hè

Mưa phùn vừa dứt, tiếng ve

Cháy ran lên giữa trừa nhòe bóng cây

Em đi, áo mỏng phô bày

Da thơm dịu thoáng giữa ngày dịu xanh

Mùa hoa đi vụt qua nhanh

Mùi hoa chưa kịp cho anh được cầm.

Thơ về hoa loa kèn lãng mạn nhất (Ảnh: Internet)

Tình khúc hoa loa kèn

Loa kèn!

Em cũng là hoa

Tại sao cam chịu nhạt nhòa tháng năm?

Thời gian là chuỗi lặng thầm

Cưu mang em với sai lầm của em

Còn đâu gió nhẹ từng đêm?

Ánh trăng xoa dịu bên thềm cánh hoa?

Tìm đâu khúc nhạc giao thoa?

Trong cằn cỗi, giữa mù lòa tình ai?

Đừng em! Ta thấy thơ ngây

Thương thêm vì biết trong đầy có vơi

Chuyện xưa, gió thoảng một thời

Cài chi trong đó những lời lạnh căm

Hãy tìm đúng nghĩa trăm năm

Quên đi góc khuyết trăng rằm ngày xưa.

Hoa loa kèn nhuộm nỗi nhớ tháng Tư

Hoa loa kèn nhuộm nỗi nhớ tháng Tư

Trắng tinh khôi trên bờ vai bé nhỏ.

Màu lá xanh thì thầm trong gió,

Nắng có còn e ấp môi em?

Trời bỗng xanh, cơn gió bỗng ngọt lành,

Mây bỗng trôi, đôi chân thêm mạnh mẽ,

Khi anh nhẹ nhàng cất lời ca khe khẽ:

“Gửi gió về nỗi nhớ dành cho em…”

Tháng Tư về, hoa lại trắng lối đi,

Câu ca vẫn đây, người không còn nơi ấy

Khoảng trời này thiếu bóng hình xưa.

Em và hoa loa kèn tháng Tư

Em đợi gì trong nắng ấm tháng Tư

Mùa hoa loa kèn hình như đang nở

Có đợi anh về ta đi xuống phố

Ngắm hoa loa kèn trong gió mênh mang

Nhớ tháng Tư xưa khi nắng hanh vàng

Tay trong tay ta lang thang phố vắng

Anh tặng em bó hoa loa kèn trắng

Em mỉm cười rồi thầm lặng cám ơn

Bên loa kèn thấy em dịu ngọt hơn

Ta trao nhau một nụ hôn nồng thắm

Chiều hôm ấy ôi hồ Tây đẹp lắm

Tháng Tư về nghe tiếng sóng lao xao

Không biết em có còn nhớ thuở nào

Tuổi mười sáu mình khát khao mơ ước

Nắm tay nhau đôi ta cùng sánh bước

Giữa dòng đời cứ xuôi ngược ngược xuôi

Chia tay nhau em bỏ lại nụ cười

Bỏ mùa loa kèn xinh tươi trắng muốt

Con tim anh giờ nát tan nhói buốt

Thương loa kèn với mộng ước ngày xưa.

Hoa tháng tư

Loa Kèn đua nở khắp nơi

Rung rinh trong gió gọi mời Hạ sang

Tỏa hương thơm ngát nhẹ nhàng

Rắc vào khoảng trống mênh mang giao mùa

Hoa cười trong nắng say sưa

Xuân nay đã chín Hè vừa độ non

Tháng tư mở mắt to tròn

Giật mình tỉnh giấc vẫn còn luyến vương.

Hoa loa kèn

Tháng tư về e ấp ngoài hiên

Em duyên dáng, dịu hiền như thuở ấy

Áo trắng trinh nguyên, nụ cừơi vẫn vậy

Đẹp như hoa loa kèn khoe sắc tháng tư

Yêu em rồi mà sao ta cứ chần chừ

Không tỏ em hay, để bây giờ nuối tiếc

Hoa loa kèn trắng một màu tinh khiết

Thì tình ta yêu em luôn bất diệt trong tim

Tháng tư về ta cứ mãi đi tìm

Màu áo em, màu loa kèn kỷ niệm

Xưa sang ngang sao em còn bịn rịn

Hay em thương hại ta – gã Khờ đau tim

Tháng tư về, em mặc áo dài tím

(Áo trắng loa kèn làm áo tang

Em thành quả phụ khi tuổi còn trẻ)

Ta kẻ ngu ngơ nhớ áo trắng loa kèn.

Chào Tháng 4

Em hãy về nhặt hạt nắng tháng tư

Để câu thơ thôi chần chừ trăn trở

Vườn nhà bên hoa Loa Kèn hé nở

Trắng tinh khôi như nỗi nhớ hôm nào.

Em hãy về để hạ khỏi ước ao

Câu thơ rơi lạc vào chiều hò hẹn

Lời thì thầm nói ra còn ứ nghẹn

Mắt liếc nhìn len lén lúc chia ly.

Em hãy về kẻo xuân nỡ bỏ đi

Nắng mỏng manh níu kéo gì vời vợi

Có phải chăng tại em còn nghĩ ngợi

Nên hạ buồn chờ đợi đến nôn nao.

Em hãy về tháng tư nắng xôn xao

Ánh mắt ai lạc vào tim bối rối

Ta đã qua cái thời đầy nông nổi

Sao vẫn còn hờn dỗi với tình si.

Em hãy về tháng ba đã bỏ đi

Chào tháng tư…

Với những gì…

Chờ đợi!

Thơ về hoa loa kèn lãng mạn nhất (Ảnh: Internet)

Mùa Loa Kèn (Hạnh Nhân)

Ngàn hoa thắm đang dâng hương mùa mới

Hương mùa phai vẫn thì thầm dịu vợi

Phút giao mùa chênh chao lắm người ơi

Tháng Tư về nỗi nhớ cứ chơi vơi

Con phố nhỏ và ngôi nhà ở đó

Xanh xanh lắm hàng cây buông mành rủ

Ngọn đèn đường vẫn soi tỏ từng đêm

Tháng Tư về nỗi nhớ chẳng dịu êm

Thương thương lắm một bóng hình chờ đợi

Vương vương mãi một ánh nhìn bối rối

Dẫu xa rồi vẫn vời vợi trong nhau

Tháng Tư về mãi đọng lại mùa sau

Loa kèn trắng tinh khôi màu thương nhớ

Sương giăng giăng sáng nào ai xuống chợ

Chút duyên tình như mơ đó người ơi

Một số thông tin khác:

Bạn thấy bài này thế nào?
Có 1 lượt đánh giá.
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
Theo dõi bình luận
Thông báo về
Nhập email để nhận thông báo các bình luận mới nhất của bài viết...
Nhập email để nhận thông báo các bình luận mới nhất của bài viết...
1 Comment
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
Share.
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
wpDiscuz

Discover more from StarTV

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading

Exit mobile version