Những bài thơ hay về quê hương, bài thơ lục bát về quê hương hay, tự sáng tác chứa đựng biết bao tâm tư, tình cảm của những người con luôn nhớ về nơi chôn nhau cắt rốn. Cùng đọc những bài thơ lục bát hay về quê hương, đất nước dưới đây nhé.

Thơ lục bát 4 câu về quê hương hay nhất

Thơ lục bát 4 câu về quê hương tuy ngắn nhưng cũng đủ để chất chứa biết bao nhiêu tâm tư, tình cảm của những người con xa quê luôn hướng về đất mẹ, nơi chôn rau cắt rốn của mình. Dưới đây là những vần thơ lục bát 4 câu về quê hương hay và cảm động nhất để bạn tham khảo:

Thơ lục bát 4 câu về quê hương hay nhất (Ảnh: Internet)

1.

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ.

2.

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về.

3.

Mơ thèm miếng nắng qua đây

Gió hong da đất cho cây nứt chồi

Vén mây nhen sáng đèn trời

Hâm cơn lũ cuối mà phơi hương chiều.

4.

Người đi theo gió đuổi mây

Tôi buồn nhặt nhạnh tháng ngày lãng quên

Em theo hú bóng kim tiền

Bần thần tôi ngẫm triền miên thói đời.

5.

Đói lòng ăn nửa trái sim,

Uống lưng bát nước đi tìm người thương.

Người thương ơi hỡi người thương,

Đi đâu mà để buồng hương lạnh lùng.

6.

Vườn xuân hoa nở muôn màu

Tỏa hương thơm ngát dạt dào ngất ngây

Ong vờn bướm lượn vui say

Thi nhân ghé lại tháng ngày lãng quên.

7.

Ta về mình có nhớ ta

Ta về, ta nhớ những hoa cùng người

Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi

Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.

(Trích Việt Bắc – Tố Hữu)

8.

Bần thần hương huệ thơm đêm

Khói nhang vẽ nẻo đường lên Niết Bàn

Chân nhang lấm láp tro tàn

Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào.

(Trích Mẹ và em – Nguyễn Duy)

9.

Trong đầm gì đẹp bằng sen

Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng

Nhị vàng bông trắng lá xanh

Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.

10.

Con cò lặn lội bờ sông

Lam lũ nuôi chồng, nuôi cả đàn con

Tháng năm thân mẹ hao mòn

Sớm khuya vất vả, héo hon khô gầy.

11.

Trên trời có đám mây xanh

Ở giữa mây trắng xung quanh mây vàng

Ước gì anh lấy được nàng

Để anh mua gạch Bát Tràng về xây.

12.

Chiều tà tiếng sáo vi vu

Mênh mang trời đất lãng du thanh bình

Người quê mộc mạc chân tình

Cùng nhau đùm bọc hết mình đói no

13.

Đồng quê mỏi rã cánh cò

Cho ta hạt gạo thơm tho nuôi người

Dân quê rạng rỡ nụ cười

Yêu thương đùm bọc lòng người thiện chân

14.

Bản tính vốn rất chuyên cần

Hăng say lao động gian truân chẳng sờn

Cùng nhau xây dựng giang sơn

Để cho cuộc sống đẹp hơn với đời

15.

Cảnh quê xanh thắm tuyệt vời

Thân thương gắn bó với đời dân quê

Bình dị mà vẫn đam mê

Đó là nơi chốn ta về ai ơi.

16.

Ai mà chẳng nhớ về quê

Tuổi thơ mãi mãi vỗ về đời ta

Quê hương tình nghĩa bao la

Tình quê mộc mạc đậm đà ấm êm!

17.

Đường đi xa lắm ai ơi,

Nước non ngàn dặm, bể trời mênh mông.

Đi qua muôn chợ vạn rừng,

Thuyền con một chiếc vẫy vùng biển khơi

18.

Làng tôi có lũy tre xanh

Có sông Tô Lịch uốn quanh xóm làng

Bên bờ vải nhãn hai hàng

Dưới sông cá lội từng đàn tung tăng

19.

Mơ thèm miếng nắng qua đây

Gió hong da đất cho cây nứt chồi

Vén mây nhen sáng đèn trời

Hâm cơn lũ cuối mà phơi hương chiều.

20.

Quê em có gió bốn mùa,

Có trăng giữa tháng, có Chùa quanh năm.

Chuông hôm, gió sớm, trăng rằm,

Chỉ thanh đạm thế âm thầm thế thôi.

21.

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về.

22.

Quê hương là cánh đồng vàng

Hương thơm lúa chín mênh mang trời chiều

Quê hương là dáng mẹ yêu

Áo nâu nón lá liêu xiêu đi về.

23.

Quay về nhón hạt thóc cười

Vểnh nghe trâu ợ ra lời rạ rơm

Phanh trần hóng gió quạt bờm

Khóc con cà cuống nướng thơm hướng đình.

24.

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ.

25.

Mơ thèm miếng nắng qua đây

Gió hong da đất cho cây nứt chồi

Vén mây nhen sáng đèn trời

Hâm cơn lũ cuối mà phơi hương chiều.

26.

Đời ta như chiếc lá vàng

Bay theo cơn gió nhẹ nhàng thảnh thơi

Ước gì tới được những nơi

Không còn phiền muộn cuộc đời lãng du.

27.

Người về lối cỏ tầm duyên

Mai kia mốt nọ đời nghiêng nắng vàng

Mưa khuya tạnh hạt cuối ngàn

Bình minh phủ kín mặt hoàng hôn non.

28.

Bình yên một buổi chiều quê

Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh

Ngoài đồng cây lúa còn xanh

Chiều quê êm ả trong lành biết bao

20.

Mơ thèm miếng nắng qua đây

Gió hong da đất cho cây nứt chồi

Vén mây nhen sáng đèn trời

Hâm cơn lũ cuối mà phơi hương chiều.

30.

Quay về nhón hạt thóc cười

Vểnh nghe trâu ợ ra lời rạ rơm

Phanh trần hóng gió quạt bờm

Khóc con cà cuống nướng thơm hướng đình.

31.

Trăm ngàn hò hét giáo điều

Chả bằng tí tẹo cơn yêu dân cày

Miếng ngon nhất thế gian này

Là câu lục bát mớm đầy tai con.

32.

Quê hương là một tiếng ve

Lời ru của mẹ trưa hè à ơi

Dòng sông con nước đầy vơi

Quê hương là một góc trời tuổi thơ.

Bài thơ lục bát về quê hương, đất nước

Bài thơ lục bát về quê hương, đất nước (Ảnh: Internet)

Bài thơ lục bát Miền quê

Tác giả: Đức Trung

Tôi thầm nhớ một miền quê

Ước mơ thăm lại trở về tuổi thơ

Đồng xanh bay lả cánh cò

Hương sen tỏa ngát mộng mơ những chiều

Vi vu gió thổi sáo diều

Bóng ai như bóng mẹ yêu đang chờ?

Dòng sông, bến nước, con đò

Có người lữ khách bên bờ dừng chân

Xa xa vẳng tiếng chuông ngân

Bờ tre cuối xóm trong ngần tiếng chim

Tuổi thơ thích chạy trốn tìm

Cây đa giếng nước còn in trăng thề

Xa rồi nhớ mãi miền quê

Trong tim luôn nhắc trở về ngày xưa…

Bài thơ lục bát Quê ơi!

Tác giả: Châu Lê

Quê nghèo nuôi lớn khôn tôi

Chang chang nắng đỏ ngày ngồi lưng trâu

Vui cùng ruộng lúa đồng sâu

Bạn bè trang lứa xanh đầu thuở xưa…

Thương cha cày cấy chiều mưa

Thương mẹ tần tảo buổi trưa ngoài đồng

Nhọc nhằn cái khổ nghề nông

Chạnh lòng con viết nhớ mong quê mình.

Bài thơ lục bát Quê hương nỗi nhớ

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Trở về tìm mái nhà quê

Tìm hình bóng mẹ bộn bề nắng mưa

Tìm nắng xuyên ngọn cây dừa

Tìm hương mạ mới gió lùa thơm tho

Tìm đàn trâu với con đò

Áo bà ba mẹ câu hò trên sông

Nón lá nghiêng nắng nước ròng

Miền quê khó nhọc con còng con cua

Lục bình tim tím mùa mưa

Bồng bềnh một khúc sông khua mái chèo

Khói lên cháy bếp nhà nghèo

Con gà cục tác con mèo quẫy đuôi

Heo gà chạy ngược chạy xuôi

Chân bùn tay lấm nụ cười chân quê

Cánh cò trắng xóa vọng về

Ngân nga vọng cổ bốn bề thiên nhiên

Đậm đà ký ức giao duyên

Xương cha máu mẹ dịu hiền ca dao

Con dù biền biệt phương nào

Quê hương một dạ dạt dào khó phai.

Bài thơ lục bát Hội làng

Tác giả: Nguyễn Lãm Thắng

Tháng Giêng làng mở hội làng

Dập dềnh kiệu rước, xênh xang trống cờ

U thầy nhớ thuở còn thơ

Nụ cười thèn thẹn, chiếc ô ngập ngừng

Sân chùa nghi ngút trầm hương

Mái rêu ảo ảo, mưa xuân mờ mờ

Em khoe đôi má đào tơ

Ngày xuân có kẻ ngẩn ngơ cổng chùa

Đa tình con mắt đong đưa

Điệu chèo em hát gọi mùa xuân say

Hồn tôi như ngất như ngây

Đợi em, đợi mãi mưa bay ngợp lòng…

… Rồi từ đêm ấy thầm mong

Hội làng cứ mở một năm mấy lần.

Bài thơ lục bát Bức Tranh Quê

Thơ: Hà Thu

Quê hương đẹp mãi trong tôi

Dòng sông bên lở bên bồi uốn quanh

Cánh cò bay lượn chòng chành

Đàn bò gặm cỏ đồng xanh mượt mà

Sáo diều trong gió ngân nga

Bình yên thanh đạm chan hòa yêu thương

Bức tranh đẹp tựa thiên đường

Hồn thơ trỗi dậy nặng vương nghĩa tình.

Bài thơ lục bát Quê Hương Tôi

Thơ: Đặng Xuân Linh

Quê nhà tôi hàng tre xanh mát

Ruộng vườn quê thơm ngát hương làng

Trên mình trâu thênh thang em hát

Trải tơ lòng dào dạt bóng trăng

Quê nhà tôi trĩu oằn hạt lúa

Chứa tình người hơn nửa dân tôi

Còn khác hẳn nhóm người nhảy múa

Quên những ngày đổ giọt mồ hôi

Quê nhà tôi thuyền trôi lướt nhẹ

Trên sông lành gió khẽ vi vu

Nắng vẹt đám sương mù vụt hé

Đem phù sa bồi bổ mùa thu

Quê nhà tôi dập dìu hôn lễ

Chúc người em gái nhỏ tròn duyên

Dặn dò con nhiều đêm mẹ kể

Xây tình người, cội rễ triền miên.

Bài thơ lục bát Chẳng Đâu Bằng Ở Quê Hương

Thơ: Thanh Bình

Chẳng đâu bằng ở quê hương

Cò bay thẳng cánh, khói vương sớm chiều

Thênh thang no gió cánh diều

Đường làng chân sáo phiêu diêu thoả lòng.

Lửng lơ xuôi ngược dòng sông

Bên kia trải thảm cánh đồng lúa xanh

Trời trong, không khí trong lành

Vài cây cổ thụ vươn cành non tơ.

Bình minh còn đọng sương mờ

Trên búp cỏ mũm ngu ngơ mắt tròn

Chim gọi bạn – hót véo von

Kìa bầy con nít lon ton nô đùa.

Xa xa thấp thoáng mái chùa

Khuất sau cây lá, bốn mùa ngát hương

Luôn mộc mạc, rất thân thương

Ép trong tiềm thức: quê hương đậm đà.

Bài thơ lục bát Còn Mãi Hương Quê

Thơ: Hiền Nhật Phương Trần

Tóc dài em xõa ngang vai

Bóng quê hương đổ dặm dài phía sau

Bến sông đợi một nhịp cầu

Thênh thang đồng lúa một màu ngát xanh

Yêu quê tình mãi ngọt lành

Du dương khúc hát thanh bình ngân nga

Điệu hò xứ Huế vang xa

Gửi tình em với quê nhà đợi mong

Hè sang phượng trổ sắc hồng

Người ơi ước hẹn tình nồng không phai

Bài thơ lục bát về quê hương, đất nước (Ảnh: Internet)

Bài thơ lục bát Tình quê

Tác giả: Hoa Lục Bình

Chiều tà nắng ngã triền đê

Mục đồng thông thả đi về lưng trâu

Dòng sông xanh ngắt một màu

Một đàn cò trắng từ đâu bay về

Bình yên một buổi chiều quê

Khói đồng lan tỏa đêm về vắng tanh

Ngoài đồng cây lúa còn xanh

Chiều quê êm ả trong lành biết bao.

Nhìn đàn gà nhỏ gọi nhau

Mọi người xong việc gọi nhau ra về

Giờ đây đêm cũng đã về

Thoảng đâu trong gió tóc thề thơm hương

Bình minh một sớm mù sương

Đàn trâu nhai có ngoài vườn nhởn nhơ

Cánh cò bay lạc vào thơ

Làm cho tôi mãi ngẫn ngơ giữa đồng

Con đò nằm dưới bến sông

Hình như nó cũng chờ mong một người

Người người rôm rả nói cười

Đồng xanh bát ngát thơm mùi mạ non

Tình quê một dạ sắc son

Ở nơi thành thị em còn nhớ không

Con đò bến cũ chờ mong

Hôm nào anh cũng chờ trông em về.

Bài thơ lục bát Lời ru quê hương

Tác giả: Thạch Thảo

Con không sinh dưỡng ở quê

Lâu lâu theo mẹ mới về thăm thôi

Mà sao luôn thấy bồi hồi

Quê hương thẫm đẫm trong lời mẹ ru

Lời ru – một bức tranh thu

Cánh đồng lúa chín, chim cu gọi đàn

Đường làng thơm nức rơm vàng

Sân phơi hong thóc, mùa màng ấm no

Lời ru – bao trận rét to

Trùm chăn ngại dậy, còn mơ giấc nồng

Xạc xào vườn chuối gió đông

Cây xoan đầu ngõ đứng trông hao gầy

Lời ru – mưa bụi giăng mây

Nồng nàn hương bưởi, lộc đầy tháng giêng

Bờ đê hoa nở triền miên

Xuân sang cánh én chao nghiêng bay về

Lời ru – kẽo kẹt bờ tre

Cánh cò cõng nắng, “lời thề cỏ may”

Sáo diều chao lượn cùng mây

Ve ngân khúc nhạc, sen đầy đầm ao

Lời ru – quê mẹ yêu sao

Tình làng nghĩa xóm ngọt ngào tháng năm

Cùng nhau hiếu hỉ ghé thăm

Buồn vui chia sẻ, khó khăn đỡ đần

Lời ru của mẹ trong ngần

Xa quê vẫn thấy thấm nhuần tình quê.

Bài thơ lục bát Bên luỹ tre làng

Tác giả: Hoa Nắng

Hè về gió thổi lao xao

Cánh đồng lúa hát ngọt ngào tình quê

Ai còn nhớ lối đi về

Cùng câu hát đúm sơn Khê đu điềng

Nhớ vành nón lá che nghiêng

Cho mùa sim tím nét riêng lẫy lừng

Ai ơi …! Chua ngọt đã từng

Ăn ngọn măng đắng rau rừng tàu bay

Quê hương giàu đẹp từng ngày

Nhờ ơn Đảng ,Bác đổi thay dân mình

Cách đồng bát ngát hồi sinh

Và nền văn hoá hành trình vào dân

Bàn tay lao động chuyên cần

Chờ ngày thu hoạch đầy sân thóc vàng

Mùa về lòng thấy xốn xang

Vui cùng với lũy tre làng làm thơ

Con diều thả những ước mơ

Cơm đồ nhà gác đợi chờ người dưng

Về đây ăn ngọn măng rừng

Và canh rau sắng ai từng biết chưa ..!

Bài thơ lục bát Quê hương

Tác giả: Ta Vẫn Trong Ta

Quê hương đẹp mãi trong tôi

Bóng dừa phủ mát chiều ngồi ngắm sông

Làng tôi xanh thẳm cánh đồng

Trong tôi mãi nhớ nghề nông cấy cày

Quê hương rợp kín hàng cây

Ngọt thơm mùa lúa làm say lòng người

Cho tôi tuổi bé đẹp tươi

Ầu ơ lời Mẹ nụ cười của Cha

Quê hương chan chứa đậm đà

Nuôi tôi khôn lớn thiết tha đượm tình

Cánh cò chao lượn đẹp xinh

Nhớ ngày đuổi bắt gọi mình í ơi

Quê hương đẹp mãi ngàn đời

Dù xa ngàn dặm. là nơi tìm về

Đàn trâu ăn cỏ bờ đê

Cánh diều no gió đẹp mê ngày nào

Quê hương ngày tết xôn xao

Bánh chưng gừng mứt ngọt ngào như em

Giờ đây nhắc đến bỗng thèm

Cho tôi tất cả ấm êm cuộc đời.

Bài thơ lục bát Nỗi nhớ quê hương

Tác giả: Quốc Phương

Đi đâu cũng nhớ quê nhà

Sân đình giếng nước cây đa trước chùa

Chợ phiên nhộn nhịp bán mua

Đường làng tấp nập sớm trưa đi về

Chiều chiều nắng nhạt triền đê

Có thói có lề lũ trẻ chăn trâu

Thả diều đánh trận hồi lâu

Rủ nhau tắm mát dưới cầu thủy nông

Đầu làng trải rộng cánh đồng

Màu xanh cây lúa cấy trồng tốt tươi

Ao làng rộn rã nói cười

Mấy cô gánh nước với người đi ngang

Nhớ quê nỗi nhớ mơ màng

Phong sương nên phải xa làng làm ăn

Giờ đây đã bớt khó khăn

Cùng nhau ta rủ hàng năm ta về.

Bài thơ lục bát Về Làng

Tác giả: Phạm Hương Giang

Về làng đi dọc triền đê

Mùi thơm lúa chín hương quê ngọt ngào

Say cảnh mặt trời lên cao

Dừng chân cùng bước ghé vào tán cây

Gió đồng thanh mát hây hây

Cò trắng bay lả tràn đầy mộng mơ

Phong cảnh đẹp đến thẫn thơ

Để người xa xứ ngẩn ngơ nhớ nhà.

Bài thơ lục bát Yêu lắm quê hương

Tác giả Hoàng Thanh Tâm

Em yêu từng sợi nắng cong

Bức tranh thủy mặc dòng sông con đò

Em yêu chao liệng cánh cò

Cánh đồng mùa gặt lượn lờ vàng ươm

Em yêu khói bếp vương vương

Xám màu mái lá mấy tầng mây cao

Em yêu mơ ước đủ màu

Cầu vồng ẩn hiện mưa rào vừa qua

Em yêu câu hát ơi à

Mồ hôi cha mẹ mặn mà sớm trưa

Em yêu cánh võng đong đưa

Cánh diều no gió chiều chưa muốn về

Đàn trâu thong thả đường đê

Chon von lá hát vọng về cỏ lau

Trăng lên lốm đốm hạt sao

Gió sông rười rượi hoa màu thiên nhiên

Em đi cuối đất cùng miền

Yêu quê yêu đất gắn liền bước chân.

Bài thơ lục bát về quê hương, đất nước (Ảnh: Internet)

Bài thơ lục bát Quê Hương

Tác giả: Phan Thị Hạnh

Chim còn có tổ có tông

Người sao chẳng nhớ non sông cội nguồn

Quê hương xa cách thấy buồn

Lời ru điệu hát hãy còn trong tâm

Hái dâu vất vả chăn tằm

Nhả tơ óng mượt trăng rằm ước ao

Lũy tre bến nước cầu ao

Nhớ hoài đối đáp ca dao tâm tình

Yêu sao giọt nắng lung linh

Áo dài tha thướt tươi xinh dịu hiền

Thương luôn giọng cả ba miền

Đều mang âm sắc nỗi niềm yêu thương.

Bài thơ lục bát Quê Ngoại

Tác giả: Đất Văn Lang

Đường về quê ngoại xa xôi

Bao năm xa vắng giờ tôi trở về

Kia rồi bóng gạo chân đê

Kìa dòng kênh nhỏ cầu tre qua làng

Chợt nghe trong dạ xốn xang

Bao nhiêu ký ức ngổn ngang trong lòng

Đâu rồi dáng ngoại lưng cong

Đâu rồi áo mỏng mùa đông gánh gồng

Thân cò cõng nắng trên đồng

Gom từng hạt thóc cho lòng con no

Đêm hè mái rạ đơn sơ

Lặng nghe tiếng Cuốc bơ vơ lạc loài

Nhoè trong hương khói cay cay

Chập chờn dáng ngoại tóc mây cười hiền

Bây giờ Người đã lên tiên

Sao lòng con mãi ưu phiền ngoại ơi

Gió đưa cây cải về trời

Thẫn thờ một cánh bèo trôi giữa dòng.

Bài thơ lục bát Quê hương qua lời mẹ kể

Tác giả Công Vinh

Con nghe Mẹ kể ngày xưa,

Quê hương của Mẹ, mỗi trưa nắng hè.

Bình yên những mái tranh che,

Sông Thu in bóng luỹ tre ven làng.

Quê hương hai tiếng dịu dàng,

Mà sao vẫn thấy ngỡ ngàng trong con.

Làm trai, chữ hiếu chưa tròn

Quê Cha, đất Tổ, mỏi mòn thiệt hơn.

Ngày xưa, Mẹ kể nguồn cơn,

Quê hương của Mẹ, đã hơn mươi đời.

Sông Thu, một thuở thiếu thời,

Chiến tranh, Mẹ phải xa rời quê hương.

Miền trung chín nhớ, mười thương

Con như cánh Nhạn, lạc đường lẽ loi.

Sông Thu bên lỡ, bên bồi

Quê hương in dấu, một đời Mẹ Cha.

Con chưa về lại quê nhà,

Nên đâu biết được, đường xa hay gần?

Lòng con day dứt, băn khoăn

Nữa đời tóc đã pha dần màu sương.

Bao giờ về lại quê hương

Để xem Vĩnh Điện, An Tường là đâu?

Sông Thu xanh thẫm một màu

Bãi bồi cùng những ruộng dâu, nong tằm.

Bây chừ, Mẹ đã yên nằm

Lấy ai dìu dắt về thăm quê nhà

Đời con rồi cũng sẽ qua,

Quê hương rồi cũng chỉ là giấc mơ.

Quê hương đẹp tựa vần thơ

Sông Thu với những bến bờ yêu thương.

Dù cho xa cách dặm trường,

Lòng con vẫn mãi vấn vương Thu Bồn…

Bài thơ lục bát Quê hương

Tác giả Đức Trung

Quê hương xa cách phương trời

Nỗi buồn thương nhớ đầy vơi trong lòng.

Đêm ngày hết nhớ lại mong

Hướng về quê mẹ ròng ròng lệ rơi..!

Nhớ chiều ra ngắm biển khơi

Cánh buồm theo gió về nơi chốn nào?

Quê hương hai tiếng ngọt ngào

Đường xa vạn dặm nôn nao nhớ thầm.

Mẹ cha xa cách bao năm

Ban ngày thương nhớ, đêm nằm chiêm bao.

Tuổi thơ – kỷ niệm dạt dào

Vẫn còn đầy ắp xuyến xao tâm hồn.

Nhớ quê lòng dạ bồn chồn

Mỗi lần ngắm cảnh hoàng hôn… xa nhà.

Quê hương – hai tiếng thiết tha

Còn in ký ức đậm đà yêu thương…

Tuổi thơ cắp sách đến trường

Lớn lên đi khắp bốn phương chân trời.

Nhớ về quê mẹ yêu ơi!

Bâng khuâng lại thấy bồi hồi trong tim.

Bài thơ lục bát Chiều quê

Tác giả: Chữ Văn Hòa

Chiều quê hương lúa thơm nồng

Hoàng hôn trả nắng trên sống ráng chiều

Nhìn đàn em nhỏ thân yêu

Hồn nhiên thả những cánh diều tuổi thơ

Từng đàn bò bước nhởn nhơ

Đủng đà đủng đỉnh bên bờ tre xanh

Môi trường cuộc sống trong lành

Chiều quê là một bức tranh yên bình.

Bài thơ lục bát Hồn Quê

Tác giả: Hảo Trần

Ta về nương gió đồng xanh

Nghe hồn cây cỏ dệt thành hồn quê..

Lắng nghe đất thở bộn bề

Lẫn trong hương lúa ..hương quê nồng nàn

Tiếng đêm âm hưởng đồng hoang

Cuốc kêu gọi bạn, tiếng đàn dế giun..

Lấm lem chân mẹ lội bùn

Trĩu bông lúa chín vàng ươm trên đồng

Tạc vào giữa chốn mênh mông

Hao gầy dáng mẹ lưng còng liêu xiêu

Ta về tìm thủa dấu yêu

Bến sông bờ bãi những chiều xa xưa

Cánh diều no gió tuổi thơ

Lưng trâu cõng những ước mơ thủa nào

Đêm trăng lòng dạ nôn nao

Câu hò vang vọng cồn cào nhớ nhung

Đâu rồi thăm thẳm ánh nhìn..

Bờ môi hé nụ.. Nhịp tim chòng chành..

Bao nhiêu năm sống thị thành

Hồn quê vẫn đẫm ngọt lành trong tôi…!

Bài thơ lục bát Xuân Quê Hương

Tác giả: Vũ Hải Thê

Cánh cò mải miết đồng xanh

Ngỡ ngàng ai vẽ bức tranh quê nhà

Cánh đồng chắp vá hôm qua

Hôm nay dưới nắng chan hòa máy reo

Con mương nổi nước trong veo

Đường vui rộng mở đói nghèo lùi xa

Vi vu tiếng sáo ngân nga

Xôn xao câu hát trăng tà đợi ai

Nhịp cầu nghiêng bóng nối dài

Trúc xanh hẹn với vàng Mai bước cùng…

Xe hoa náo nức lượn vòng

Hôm nay ngõ nhỏ pháo hồng tung bay!

Bài thơ lục bát Quê Hương Tôi

Tác giả: Chưa rõ

Chân trời hồng dải hoàng hôn

Đê nằm mềm mại-Đồng ôm nắng chiều

Lưng trâu trẻ thả tiếng tiêu

Trời xanh lộng gió sáo diều âm ngân

Tiếng gà ngan vịt trên sân

Lợn kêu ủn ỉn đòi phần bữa ăn

Mặt ao bóng nước tròn lăn

Cá đi sục sạo thả tăm tìm mồi

Mướp vươn bầu bí xanh chồi

Vườn chanh cam bưởi ớt ngời khoe bông.

Bà cười đưa mắt nhìn ông

Miệng nhai trầu thuốc vôi nồng vị cay

Ông ngồi chiếc điếu cầm tay

Mắt nhìn khói thuốc lào say mơ màng

Khói lam chiều tỏa khắp làng

Mùi thơm gạo mới dịu dàng bay xa

Cổng làng mát tán bóng đa

Mái đình chùa cổ hiền hòa mộng mơ

Quê hương đầy ắp tuổi thơ

Xa quê là lại thẫn thờ nhớ quê…!

Bài thơ lục bát Tuổi Thơ Quê Hương

Tác Giả: Đỗ Khoa

Xa quê mấy chục năm rồi

Ôi sao mà nhớ nhớ nơi sinh thành

Nhớ về một mái nhà tranh

Mẹ ngồi vá áo cho mình năm xưa

Mùa hè nằm võng đu đưa

Mùa đông chút nắng ban trưa ấm lòng

Vườn sau cam quýt bưởi bòng

Dãy ngoài hàng mận dãy trong gốc đào

Phía đông là ngõ ra vào

Có cây vối ngọt góc ao vươn cành

Giậu chè bao cụm trầu xanh

Bếp xưa đỏ lửa nồi canh cua đồng

Bể nước mưa cạnh cây hồng

Hàng cau hoa trắng bầy ong vui vầy

Nhớ buồng Đông nhớ buồng Tây

Vách nhà xưa vẽ các cây bốn mùa

Nhớ nơi cha vẫn nghỉ trưa

Bàn vuông tiếp khách sáng trưa hương trà

Bàn thờ tổ nội giữa nhà

Cha thường hương khói vái bà vái ông

Trước nhà là một con sông

Nước lên xuống tắm nước ròng mò cua

Con trâu chăn dắt sớm trưa

Cái sân trục lúa chiêm mùa hàng năm

Vườn hành dưa bở mẹ giâm

Mỗi mùa thu được cả trăm sọt đầy

Sáng đi học cha bảo này

Gánh ra đầu chợ mẹ mày đến sau…

Một hôm đánh cá lạch đông

Được nhiều đầy vịt* đói không thể về

Mẹ ra đón tận chân đê

Thương con mẹ nói cố về đi con

Mười năm bảo vệ nước non

Ngày về không gặp bởi còn mẹ đâu?

Bài thơ lục bát về quê hương, đất nước (Ảnh: Internet)

Bài thơ lục bát Chốn Thanh Bình

Tác Giả: Nguyễn Quang

Chốn quê yên ả thanh bình.

Cây đa, giếng nước sân đình luỹ tre.

Trưa hè rộn rã tiếng Ve

Đàn trâu thong thả kéo xe sớm chiều.

Xa xa nghe tiếng sáo Diều

Tiếng Gà gáy sáng… ráng chiều én bay.

Thu về gửi gió heo may

Đong đầy hạnh phúc tình say mặn nồng.

Xôn xao nỗi nhớ mùa Đông

Nghiêng nghiêng soi bóng dòng sông êm đềm

Trăng khuya chênh chếch bên thềm.

Hằng Nga nũng nịu nửa đêm gợi tình

Quê hương nơi ấy thanh bình

Nay về chốn cũ ấm tình trong ta!

Bài thơ lục bát Quê Hương Ngọt Ngào

Tác Giả: Anh Dũng

Quê hương nơi ấy xa mờ

Bình yên trong những câu thơ ngọt ngào.

Cánh cò đắm đuối nghiêng chao

Hương sen dìu dịu đọng vào lời ru.

Chợt nghe một tiếng chim gù

Lao xao đồng lúa mùa thu chín vàng.

Con đò lả lướt sang ngang

Triền đê bay lượn mênh mang cánh diều.

Thoảng nghe trong gió phiêu diêu,

Sáo ai đổ tiếng trời chiều bâng khuâng.

Sao nghe lòng cứ lâng lâng,

Nhìn sang bên ấy một vầng trăng tươi.

Dấu sau vành nón nụ cười,

Duyên duyên má thắm xinh tươi mắt huyền.

Bàn chân đi khắp mọi miền

Quê nhà hai tiếng thiêng liêng trong lòng

Bài thơ lục bát Nhớ Quê

Tác giả: Lãng Du Khách

Xa quê nỗi nhớ thiết tha

Vườn cây ao cá nếp nhà thân yêu

Bờ tre ruộng lúa sáo diều

Sương giăng mờ ảo lam chiều khói bay

Quê hương thương nhớ lắt lay

Nơi thời thơ ấu bao ngày nuôi ta

Quê hương nơi chốn sinh ra

Nhà tranh vách lá tiếng gà gáy trưa

Kẽo cọt tiếng võng đong đưa

Trời xanh mây trắng rặng dừa lao xao

Trưa hè hóng mát cầu ao

Đọng trong tâm khảm ngọt ngào mẹ ru

Triền đê tiếng sáo vi vu

Đồng quê xanh thắm lúa thu trổ cờ

Nơi ta nuôi dưỡng ước mơ

Nơi ta chập chững ngẩn ngơ trước đời

Ta vì cuộc sống xa rời

Nhà tranh mái lá cuộc đời bôn ba

Buồn vui đều nhớ quê nhà

Nhớ canh rau muống nhớ cà dầm tương

Giờ đây cuộc sống vô thường

Quê hương hai tiếng yêu thương đong đầy

Ta dù có khắp đó đây

Không gì có thể lấp đầy NHỚ QUÊ.

Một số thông tin khác:

Bạn ơi, bài này được chứ?
Có 7 lượt đánh giá.
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
Theo dõi bình luận
Thông báo về
Nhập email để nhận thông báo các bình luận mới nhất của bài viết...
Nhập email để nhận thông báo các bình luận mới nhất của bài viết...
1 Comment
Bình chọn nhiều nhất
Mới nhất Cũ nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
Share.
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
CÓ THỂ BẠN SẼ THÍCH
Đang nạp...
Nạp dữ liệu bị lỗi :(
wpDiscuz

Discover more from StarTV

Subscribe now to keep reading and get access to the full archive.

Continue reading

Exit mobile version